Lãnh Nghệ vừa mới đóng cửa lại, Hoa Nhị đã nhào vào lòng y khóc nức nở, lúc này y không hề đeo mặt nạ, y khe khẽ vỗ lưng nàng: "Sao vậy, đang yên đang lành sao lại khóc?”
“ Người ta sợ mà, vừa rồi ông ấy muốn giết chàng, người ta chỉ sợ.” Hoa Nhị thực sự sợ hãi: "Tuy ông ta tha cho chàng rồi, nhưng ông ta tính tình cổ quái, võ công cao cường, thân phận lại cao khiếp người, ai biết bao giờ giở quẻ, thiếp nhất định phải giết ông ta.”
Lãnh Nghệ lắc đầu: "Không cần đâu, ông ta sẽ không giết ta, vì nữ nhi của ông ta là hảo hữu của ta.”
Hoa Nhị chớp hàng mi ướt sượt: "Bằng hữu?”
Lãnh Nghệ nâng cằm nàng lên hôn nhẹ: "Sao thế, ghen à?”
“ Đương nhiên, nhưng người ta không thể gả cho chàng, cho nên cũng không thể ước thúc chàng.” Hoa Nhị ngũng nguẩy giãy người, đồng thời toàn thân phát ra mùi hương ngào ngạt, nàng sớm nhận ra, tình cảm của mình và Lãnh Nghệ không đơn giản vì y là người đeo mặt nạ nữa, đến khi thấy Triệu Hoằng Tú muốn giết y, nàng tự nhiên theo bản năng lao ra bảo vệ, lúc đó nàng mới biết kỳ thực mình thích y chứ không phải là cái mặt nạ kia, không biết vì sao lại như thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play