Lãnh Nghệ đối diện với ánh mắt mọi người, trấn định nói: "Chuyện của Thạch tướng quân do chưa làm rõ, ta không muốn quan gia phân tâm nên chưa báo lên.”
Triệu Nguyên Tá thầm hô không xong, trước đó hắn ngụy tạo mật chỉ của cha hắn đâu lường tới chuyện này, thấy hai mắt Thạch Thủ Tín phun lửa nhìn mình. Phải nói tên nhãi này đầu óc không kém, da mặt cũng đủ dày, trong lúc cuống lên như vậy vẫn nghĩ ra được cái cớ nhỏ giọng lấp liếm với ông ta: "Thạch tướng quân, chính ta xin phụ hoàng để ông lập công chuộc tội đấy.”
Thạch Thủ Tín cười lạnh: "Một người sắp bị tru di cửu tộc còn có thể thống lĩnh mười vạn cấm quân tác chiến à? Hoàng tử coi lão phu là trẻ lên ba sao?”
Hoa Nhị ngồi trên nói: "Ai gia chỉ nghe chính sự, giúp các khanh xem xem chính sách có thỏa đáng hay không, còn chủ ý phải do các khanh đưa ra. Đặc biệt là chuyện dùng binh, ai gia các không hiểu, các khanh mau đưa ra kế sách.”
Tào Bân là người thẳng tính lên tiếng luôn: "Thần cho rằng quân tình khẩn cấp không thể trì hoãn, nếu quan gia đã có chỉ vậy cứ theo đó mà làm, binh quý thần tốc, không thể chậm trễ.”
Thẩm Luân trầm ngâm: "Nhưng Thạch tướng quân phạm tử tội, sao có thể cầm quân?”
Sở Chiêu Phụ cẩn thận hơn: "Hãy đợi Lãnh đại nhân mau báo chuyện này cho quan gia đã, để quan gia quyết định.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play