An bài xong chuyện hộ vệ, Lãnh Nghệ gọi Tiểu Chu hậu tới, nói lại những điều vừa rồi, ai ngờ nàng bảo: "Muội đi theo huynh.”
Lãnh Nghệ đi chuyến này có mục đích, tuy không nói là nguy hiểm, nhưng biến cố cũng khó nói hết, ngần ngừa: "Chuyện này ...”
“ Không phải huynh nói không có nguy hiểm sao, muội đi theo đâu hề gì?” Tiểu Chu hậu bắt bẻ: "Đông người dễ gây nghi ngờ, đi một mình cũng khiến người ta không tin, muội cải nam trang đi với huynh.”
Lãnh Nghệ hết cách đành đưa nàng theo, y đeo mặt nạ, nhưng không có cái nào thích hợp cho Tiểu Chu hậu, nàng lấy nhọ nồi bôi lên mặt, che đi dung mạo khuynh thành, xách theo bọc hành lý, trông như hai huynh đệ nhà bình dân.
Thành Vị Châu không rộng, nhưng Tiểu Chu hậu lớn lên ở vùng sông nước Giang Nam đã bao giờ thấy thành nhỏ tái ngoại, mở to con mắt tò mò lên nhìn, thấy cái gì cũng mới lạ. Lạ cũng phải, vì khác biệt quá nhiều, thời tiết này, nhà cửa này, cách ăn nói, ngoại hình, rồi gió cát, người ở đây cưỡi ngựa nhiều hơn, nam nữ đều cưỡi, thi thoảng lại thấy một đại hán lưng đeo đại đao to bản đi qua mà không ai phản ứng. Nếu ở nơi nàng sống đeo vũ khí đi nghênh ngang thế này mà không phải quan sai thì quan sai sẽ tìm tới rất nhanh.
Lãnh Nghệ nói nhỏ: "Nhớ chưa, chúng ta là huynh đệ họ Trương tới từ phương nam.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT