Hoa Vô Hương nghe nói hoàng đế triệu kiến thì cũng không quá sợ, nàng vốn có thần kinh khác người thường, chỉ có chút thấp thỏm xen lẫn tò mò, đi qua đám ông già râu dài nhìn mình chằm chằm, vén áo quý xuống, giọng trong trẻo: "Học sinh Hoa Vô Hương khấu kiến quan gia, cung chúc ngô hoàng vạn thọ vô cương.”
Dù gì cha nàng từng là ngự y, đối với nghi lễ cung đình chẳng phải quá xa lạ.
Đúng là nữ rồi, ai còn ôm chút hi vọng liền dài mặt.
Triệu Quang Nghĩa thấy đám đại thần chướng mắt bị tiểu cô nương làm thộn mặt thì sảng khoái lắm: "Hoa khanh bình thân.”
“ Tạ ơn quan gia.” Hoa Vô Hương đứng dậy, lùi sang một bên.
Một ông già tự nhiên thấy tiểu cô nương chen vào hàng với mình á khẩu, tránh không được, thứ tự trên triều là cố định, không tránh thì đứng cùng tiểu cô nương cứ thấy thế nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play