Triệu Quang Nghĩa đi tới ghế nghỉ, bảo Long Huýnh chỉ dạy Lãnh Nghệ dùng nỏ, ông ta hứng trí vẫn rất cao, thi thoảng cũng chỉ điểm vài câu.
Dưới sự chỉ đạo tận tâm đó, Lãnh Nghệ cuối cùng cũng nắm được yếu quyết dùng nỏ, từ bắn không trúng mũi nào tới khi bắn trúng ba bốn mũi, Triệu Quang Nghĩa rất hài lòng, dặn y về nhà phải luyện thêm mới hồi cung.
Trở về cung Duyên Phúc, Lãnh Nghệ có một tiểu viện riêng ở nơi này, vốn là nơi an bài để y tới đây “nhuộm lại công cụ vẽ”, lúc này trên bàn ở đại sảnh đã chất đầy tấu chương, bên cạnh còn có sọt to sọt nhỏ. Lãnh Nghệ nhìn mà đau đầu, mới có vài ngày mà tấu chương tích thành đống thế này, đây đúng chẳng phải công việc béo bở gì.
Rất nhanh Lãnh Nghệ nhận ra, nhiều tấu chương là vì chuyện Đát Cơ mà viết, Triệu Quang Nghĩa đã hạ chỉ không cho phép nhắc tới chuyện này nữa, nên mấy tấu xương này y đánh dấu "x", tức là không cần xem.
Trừ đi đống rác này thì tấu chương liền ít đi kha khá.
Lãnh Nghệ cũng dần có kỹ xảo xem tấu chương, lướt qua vài dòng biết đâu là tấu chương thuyết giáo rỗng tuếch, cho ngay mũi tên đi xuống. Thế là lọc thêm một mớ nữa, dù vậy vẫn phải mất hai canh giờ mới xem hết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play