Cứ nghĩ rằng bất kể thế nào, chuyện này cũng khiến mình bị phạt nặng, Lãnh Nghệ không ngờ Triệu Quang Nghĩa nghe y kể đầu đuôi chuyện không trách y: "Quý phi nương nương nói không sai đâu, đàn hổ đó rất lành, trước kia trẫm cũng từng cùng tiên hoàng và quý phi nương nương vào Hổ Sơn chơi với chúng, nàng đúng là nhiều lần cưỡi hổ chơi, bao gồm cả con Nguyên Soái kia nữa, đều rất thân với trẫm. Ái khanh vất vả rồi, mau sang kia để thái y băng bó vết thương cho.”
Lãnh Nghệ giờ mới biết không phải là do Hoa Nhị phu nhân nổi hứng nhất thời mà trước nay nàng đều chơi như vậy cả. Xảy ra chuyện này có hai nguyên nhân, một là con Nguyên Soái kia đã quen ăn thịt người, hai là nàng không may bị thương, nếu không với nàng cũng chỉ là buổi vui chơi bình thường với nàng mà thôi, nàng không có lỗi gì cả. Lãnh Nghệ tạ ơn lùi sang bên cho thái y chăm sóc.
Triệu Quang Nghĩa tới an ủi Hoa Nhị phu nhân vài câu, nàng chỉ hời hợt đáp lại, như thế so với trước kia cả năm không được gặp nàng mấy lần là tiến bộ lớn.
Không lâu sau những con hổ bị thương được đưa vào lồng sắt, chỉ còn bốn con, nhưng con chết được đưa đi, Triệu Quang Nghĩa mới cùng hộ vệ đi vào Hổ Sơn.
Lãnh Nghệ cũng đi theo ông ta, tới phía sau giả sơn, trên mặt đất khắp nơi là xương cốt, trong đó có cả đầu lâu người, ngoài ra còn có một thi thể nữ, nửa cái đầu đã bị gặm nát, nhìn trang phục thì là cung nữ.
Mặt Triệu Quang Nghĩa đanh lại: "Kẻ nào dùng cung nữ nuôi hổ, phải nghiêm tra ... Người đâu, bắt tất cả người ở Hổ Sơn, tra cho ra ai làm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT