Bài hát vô cùng hợp cảnh, lại thêm Lãnh Nghệ hát bài này cũng đôi phần nhớ lại thế giới cũ, giọng ca tuy không hay nhưng thực sự đã đưa được cảm xúc của người hát vào trong đó, vì thế y hát xong hồi lâu tất cả vẫn ngồi tĩnh mịch.
Lãnh Nghệ cười ngại ngùng: "Bêu xấu rồi.”
Lý Dục bấy giờ cũng như hồn vía mới quay lại, đứng lên cầm chén rượu lảo đảo tới trước mặt Lãnh Nghệ: "Lãnh đại nhân! Không, Lãnh hiền đệ, chúng ta lấy từ khúc tương giao, nếu thế cho ta gọi một tiếng hiền đệ.”
Lãnh Nghệ cũng thoải mái chắp tay: "Lý huynh!”
Lý Dục lại nói, lần này đã có chút nghẹn ngào: "Khúc ca này đâu phải chốn thôn dã có được, ca từ ý cảnh cao nhà, càng không giống sơn ca tục nữ. Chỉ có thi từ tài tình như đệ mời làm ra bài hát tình thâm nghĩa trọng bao hàm thiên cơ như thế. Đa tạ hiền đệ tặng ta một khúc ca biệt ly như vậy, nó sẽ bầu bạn với ta trong năm tháng tương lai ...”
Lãnh Nghệ quả thực cũng có ý này, với người si mê thi từ như Lý Dục, không có gì giá trị hơn một bài thơ hay để hắn có thứ tưởng niệm, cùng hắn nâng chén uống cạn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play