“ Hoàng huynh, Đại Tống ta mới lập quốc chưa lâu, dân chúng còn chưa biết kính úy với luật pháp. Hiện là lúc phải chấp pháp nghiêm ngặt, bất kể là ai, phạm vào luật là phải theo luật mà xử. Huống hồ vừa trải qua chiến loạn liên miên, giết chóc đã quá nhiều, huynh sau khi đăng cơ thi hành nhân chính, hình luật khoan dung, bây giờ xử nặng ngoài pháp luật lại là tội chết ... Đệ e là khiến người khác nhìn vào xem nhẹ vương pháp, ấy là đại hại.” Triệu Đình Mỹ nói rất đàng hoàng.
Triệu Quang Nghĩa nghĩ lại rồi gật gù, không nên dùng hình luật giết Lý Dục, dù sao thân phận tên đó mẫn cảm, tội chưa đáng chết mà gán hắn tội chết, đại thần trong triều sẽ không đồng ý. Hoàng vị ngồi chưa vững, không thể để những kẻ bất mãn có cớ chỉ trích. Xử phạt lưu đày trước, để hắn tới biên ải phục dịch, sau này muốn giết cũng thế mà thôi, Triệu Quang Nghĩa tán đồng: "Đệ nói có lý lắm, đệ là phủ doãn Khai Phong, án này do đệ quản, theo luật mà xử.”
“ Tuân chỉ.” Triệu Đình Mỹ thầm thở phào.
“ Đầy đi Lĩnh Nam, hắn vốn là người Giang Nam, tới đó cũng dễ quen, vậy là trẫm khai ân rồi.” Triệu Quang Nghĩa khó chịu nói.
Lĩnh Nam và Giang Nam, hai nơi đều có chữ Nam, nhưng một cái thì là nơi giàu có trù phú, khí hậu ôn hòa, còn một nơi là vùng man hoang rừng thiêng nước độc, xưa nay luôn là nơi khiến người ta nghe danh đã sợ hãi, rõ ràng là quan gia muốn dày vò hắn.
Nhưng hoàng đế hạ chỉ phù hợp với hình luật, Triệu Đình Mỹ chỉ có thể tuân lệnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play