Sáng ngày hôm sau, Lãnh Nghệ vừa mới thức dậy còn chưa cả rửa mặt thì trông cửa bẩm báo, có Lũng Tây công tới thăm, chỉ biết cười khổ, y vốn rất thích thơ của Lý Dục, nên có chút thần tượng hắn, nhưng càng tiếp xúc thì thần tượng càng sụp đổ.
Lãnh Nghệ thầm nghĩ, không phải hắn nghe nói chuyện tối qua thê tử của hắn ôm mình nên định chạy tới kiếm chuyện với mình chứ? Khi đi ra đón nhìn mặt Lý Dục thì Lãnh Nghệ biết ngay không phải, vì trông hắn đầy sợ hãi chứ không phải tức giận.
Còn chưa kịp hỏi gì, Lý Dục đã khuỵu chân muốn quỳ, may mà Lãnh Nghệ đã có kinh nghiệm, giữ lấy hắn: "Công gia, đứng mà nói.”
Lý Dục bi thương: "Lãnh đại nhân, ta thực sự không sống được nữa rồi, quan gia muốn giết ta.”
Lãnh Nghệ thầm nghĩ, quan gia mà muốn giết ngươi thì ngươi chết lâu rồi, còn ở đây khóc lóc được à: "Vì sao lại nói thế?”
“ Đại nhân cứ theo ta là biết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play