Lãnh Nghệ ở hoàng cung rất cẩn thận, y không uống mấy rượu, nơi đó nguy hiểm, đầu óc thiếu tỉnh táo rất dễ xảy ra vấn đề. Vừa về nhà một cái liền lập tức sai phó tòng bày tiệc rượu, có Tiểu Chu hậu đánh đàn trợ hứng, uống tới tận canh ba, ca hai đều lờ đờ say mới tàn tiệc.
Bên ngoài gió tuyết lớn, đêm khuya rồi, Trác Xảo Nương mời lành bệnh, Lãnh Nghệ không cho nàng đi tiễn, thậm chí không cần phó tòng che ô. Đích thân đưa phu thê Lý Dục ra ngoài.
Lý Dục vốn định nói không cần Lãnh Nghệ tiễn chân, nhưng nhìn sắc mặt y tựa như có lời muốn nói nên không khách khí.
Ba người thong thả đi trong gió tuyết, bốn phía không có người, Lãnh Nghệ nhỏ giọng nói: "Công gia phải chăng chép lại bài Ngu mỹ nhân rồi bị người ta trộm mất?”
Lý Dục sợ tỉnh luôn cả rượu, chuyện này bọn họ không nói với ai cả, làm sao Lãnh Nghệ biết, chẳng lẽ sự việc truyền đi rồi?
Điều sợ nhất xảy ra rồi, Tiểu Chu hậu cố áp sợ hãi xuống, nàng thấy chuyện này cần giải thích rõ ràng với Lãnh Nghệ: "Đúng thế, lão gia ta rất thích bài thơ của đại nhân, nên chép lại, sửa cố hương thành cố quốc, vốn định hôm sau đốt đi, không biết sao bị người ta lấy mất. Phu thê bọn ta rất sợ quan gia biết được sẽ hiểu lầm.”
Lãnh Nghệ không ngờ khéo thế, y cố ý thay "cố quốc" bằng "cố hương", cuối cùng vận mệnh vẫn đưa nó về con đường cũ bằng cách khác, cười khổ: "Quan gia biết rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT