Lãnh Nghệ nghe mà giật mình, y vốn lấy bài thơ Ngu mỹ nhân của Lý Dục là vì cứu hắn một cái mạng, không biết sao lại tới tai Triệu Quang Nghĩa lại vẫn là thơ của Lý Dục rồi? Có điều suy đoán không khó, đoán chừng Lý Dục quá thích bài thơ, thấy nó phù hợp với tâm cảnh của mình, về nhà ngâm lại nhưng thay "cố hương" bằng "cố quốc", bị người giám sát hắn báo lên.
Đây thực sự là người tính không bằng trời tính.
Cuối cùng Ngu mỹ nhân vẫn là bài thơ khiến Triệu Quang Nghĩa nảy sinh ý muốn giết Lý Dục, đây là lịch sử không thể đảo ngược sao? Lãnh Nghệ có sự khiếp sợ không tên.
Sát khí trên mặt Triệu Quang Nghĩa thoáng qua rồi tiêu biến, lại nói: "Phải rồi, khanh định cần trẫm ân chuẩn điều gì?”
Lãnh Nghệ cẩn thận nói: "Dạ, vi thần thấy chuyện quan gia lâm hạnh quý nhân, liên quan tới uy nghi của quan gia, không thể để quá nhiều người biết. Theo quan sát của thần của thần thời gian qua, có một tú nương tên Vũ Ti, kỹ thuật siêu quần. Sau này do nàng thêu lâm hạnh đồ. Còn các bức tranh khác do các tú nương còn lại phụ trách.”
“ Được! Chuyện này khanh an bài, trẫm rất yên tâm.” Triệu Quang Nghĩa xem đi xem lại tranh trên di động, lần nữa: "Cái này vẫn tốt hơn, đáng tiếc khanh cần nó để hội họa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play