“ Mọi người không cần lên núi nữa, địch đã lui rồi, cứ ở dưới cảnh giới là được.” Bạch Hồng nhìn liếc qua hai người Lãnh Nghệ và Trác Xảo Nương, giải thích: "Đêm nay ta đợi Vô Mi đạo trưởng và hai sư đệ ở ông ấy ở dưới Liên Hoa Sơn, bất ngờ thấy tôn phu nhân lên núi, ta sợ đêm khuya có chuyện nên đi theo ... Hai người xem ra có chuyện muốn nói, ta đợi dưới kia.”
“ Đa tạ.” Lãnh Nghệ chắp tay với bóng dáng Bạch Hồng đã biến mất, tới gần Trác Xảo Nương: "Xảo Nương, nàng đừng lo, ta đã nghe ngóng rồi, ngự y của đương kim hoàng đế có một loại thuốc chữa được bệnh của nàng! Thật đấy! Ta thề với trời, ta nhất định chữa khỏi cho nàng, Xảo Nương hãy tin ta ...”
“ Quan nhân của ta .... Có phải là đã .... Đã chết ... Chết rồi không?” Giọng Trác Xảo Nương như từ phương xa truyền tới.
Trong đầu Lãnh Nghệ nổ uỳnh một tiếng, y loạng choạng lùi lại, lắp bắp: "Xảo Nương .. Nàng, nàng, nói nói gì lạ vậy?”
Trác Xảo Nương từ từ quay lại nhìn y, đôi mắt trống rỗng mang theo nỗi buồn vô hạn, lặp lại rõ ràng: "Quan nhân của ta, chết rồi, phải không?”
Lãnh Nghệ tựa rơi xuống hầm băng, gượng gạo nói: "Xảo Nương, ta ở bên cạnh nàng mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT