Đám người Lãnh Trường Bi, Trác Đại Hữu mừng rỡ có câu này của Hoa Vô Hương rồi, xem Lãnh Nghệ còn nói được gì? Chính đại phu còn thừa nhận là không đủ khả năng chữa trị. Lãnh Nghệ vừa lo vừa tức, nghĩ Hoa Vô Hương còn nhỏ, bị người ta nói thế thì giận dỗi không chữa nữa, còn định khuyên thì thấy nàng nháy mắt với mình.
Lãnh Nghệ thoáng cái hiểu ý nàng, tuy không muốn lại phải đưa Xảo Nương đi, nhưng đành nói: "Nghe theo lời gia gia vậy.”
Lãnh Trường Bi đang như trời muốn nổi bảo trở thành đắc ý: "Thế mới đúng, mau mang Xảo Nương tới y quán khác.”
Lãnh Nghệ định tới bế Xảo Nương, Tiêu thị giành trước cỏng nàng lên: "Để ta làm được rồi.”
Thế là Lãnh Trường Bi chỉ huy phu phụ Trác Đại Hữu đi ngay, Lãnh Nghệ áy náy vô cùng ở lại định xin lỗi Hoa Vô Hương, nàng nói trước: "Bệnh của phu nhân tạm thời khống chế được rồi, để nàng yên tâm tĩnh dưỡng, ngàn vạn lần đừng để nàng thương tâm nữa, ngài đi nhanh đi, đừng để họ nghi ngờ ...”
Bệnh của Xảo Nương là do thương tâm? Có chuyện gì khiến nàng thương tâm chứ, Lãnh Nghệ mang theo nghi hoặc chạy ra ngoài. Tiêu thị đã vào xe ngựa, nói: "Đại lão gia để ta chiếu cố Xảo Nương, ngài cưỡi ngựa đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT