Lãnh Nghệ tiễn Đổng sư gia đi rồi về nhà lấy tiền, lần này 100 lượng vàng, tới thẳng nhà Hoa Vô Hương.
Hiệu thuốc Hoa thị là viện tử hai tầng xây gạch chắc chắn, tường kè đá nhuốm màu thời gian, vì thế bình an vượt qua trận lũ vừa rồi mà không cần xây dựng lại. Nơi này có lẽ từng một thời vang bóng, nhưng bây giờ làm ăn ảm đạm, không biết trời đất run rủi thế nào mình lại tới đây, bảo không tin vào số mệnh cũng khó.
Lãnh Nghệ đứng ở cửa nhìn tấm biến cổ kính, nét mực phai nhạt, không biết trải qua bao nhiêu năm tháng, người qua kẻ lại cứ như đây là nơi vô hình, chẳng một ai dừng chân, náo biết bên trong có hai vị thần y có tài cải tử hoàn sinh chứ.
Hoa Vô Hương trong hiệu thuốc đã nhìn thấy y, vội chạy ra thi lễ: "Đại lão gia.”
“ Hoa cô nương, phu nhân nhà ta đã ổn định nhiều rồi, ta tới đây cảm tạ.” Lãnh Nghệ chắp tay đi vào, đặt hộp gấp lên quầy thuốc: "Đây là một trăm lượng hoàng kim, cảm tạ cả hai cứu nương tử nhà ta, ta không biết lấy gì báo đáp, đành dùng thứ tục vật này biểu đạt tâm ý.”
“ Không nhận!” Dè đâu Hoa Vô Hương nghiêm mặt: "Ta thu tiền khám bệnh rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT