“ ... Đêm thái tổ hoàng đế giá băng, ti ấn thái giám Đổng Trạch không ngờ lấy trộm nó! Giờ chàng tìm nó về, chàng nói xem, chàng lập công lớn thế nào?” Thành Lạc Tiệp nói xong không kìm được niềm vui mà hôn chụt Lãnh Nghệ một cái.
Lãnh Nghệ chẳng vui tí nào, toát mồ hôi lạnh, đây là thứ bất tường, trừ đế vương ra, ai đụng vào nó cũng chỉ mang họa mà thôi. Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội, Lãnh Nghệ không cần biết đây có phải là Hòa Thị Bích thật không, y không muốn chốc thêm rắc rối: "Nàng cất mau đi, đóng thật chặt, đừng để ai biết, nếu ta sớm biết thứ này đã không chỉ dẫn nàng đi tìm mà mời toàn thành tới chứng kiến, long trọng trao cho Liêu tri phủ rồi.”
Thành Lạc Tiệp đánh y một cái: "Cái đồ ngốc này, hoàng hậu đã đề bạt chàng làm thông phán, để chàng truy tìm ba thứ bảo bối này là chàng đã có liên quan rồi. Giờ chàng lại phát hiện ngọc tỷ truyền quốc, thiếp chắc chắn phải báo lên, chàng còn nghĩ mình có thể tiêu diêu ngoài cuộc sao.”
Biết mà, dính vào thứ này là không hay rồi, Lãnh Nghệ cười khổ: "Sao nàng không nói trước cho ta?”
“ Đừng sợ, không nghiêm trọng như chàng nghĩ đâu, ngược lại, chỉ cần chàng làm tốt, thăng quan tiến chức, vinh hoa phú quý đã ở trong tay.”
“ Ta không muốn mấy thứ đó, ta không cần vinh hoa phú quý gì hết, chỉ muốn sống bình an … hay là thế này đi, nàng báo lên Khai Bảo hoàng hậu, cái ngọc tỷ truyền quốc này do nàng tìm thấy, không liên quan tới ta, được không? Chuyện xảy ra ở nơi xa xôi thế này làm sao ai biết được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT