Tới tối một cái, thôn náo nhiệt hơn ban ngày rất nhiều, từ cửa thôn truyền tới tiếng ca và nô đùa, Lạp Mỗ đã không nén được kích động, kéo đám Lãnh Nghệ đi.
Đống lửa lớn ở đầu thôn đã được đốt lên, quây bốn xung quanh xếp những cái bàn thấp và thảm ngồi, trên bày đồ uống rượu, khay dựng từng tảng thịt, bàn ở ba phía đã đông đúc già trẻ nam nữ, bàn giữa thì để trống.
Lạp Mỗ kéo hai người Lãnh Nghệ ngồi xuống vòng sau cùng, Gia Trân ngồi bên Lãnh Nghệ, mẹ Lạp Mỗ đã lấy cho bọn họ mấy cái cốc gỗ, phó tòng nhà đầu nhân đi tới rót rượu thanh khoa cho họ, vẫn chua chua, nhưng tốt hơn rượu ở nhà Ba Trát nhiều.
Cha mẹ Lạp Mỗ rất nhiệt tình mời rượu Lãnh Nghệ, hai bên giao lưu khó khăn không hề gì, những lúc thế này chỉ cần nụ cười vui vẻ là đủ rồi. Còn ca ca nàng chỉ cười ngốc nghếch, phải đợi người ta bảo uống thì hắn mới uống một hơi cạn sạch.
Gia Trân cũng thấy mới mẻ lắm, dù sao nàng theo cha mẹ tới đất Hán từ khi còn nhỏ, đa phần thứ biết được do cha mẹ kể mà thôi.
Rượu thanh khoa uống rất nhạt, chẳng khác gì nước lã, nhưng mà hơi rượu bốc lên không đùa được. Lãnh Nghệ chưa từng uống, nhưng kinh nghiệm với rượu của y rất phong phú, loại rượu này là y cẩn thận nhất, không dám tùy tiện uống nhiều, tránh say lúc nào cũng không rõ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play