Trời tối dần, không khí trong hang động rất trầm lắng, chẳng ai nói chuyện gì với nhau nữa, Trác Xảo Nương suốt cả ngày như có tâm sự, nhỏ giọng hỏi Lãnh Nghệ: "Quan nhân, chúng ta cứ phải ở đây đợi người nha môn tới à?”
Từ nơi này tới huyện thành Âm Lăng mất hai ngày, đi về là bốn ngày, Lãnh Nghệ không muôn chôn chân ở đây, nhưng không còn cách nào: "Ừ, đợi họ về chúng ta mới đi nơi khác ... Nàng làm sao vậy?”
Trác Xảo Nương cúi đầu không nói thêm nữa.
Lãnh Nghệ ôn tổn hỏi: "Rốt cuộc có chuyện gì? Nàng biết không giấu được ta mà.”
Trác Xảo Nương ngập ngừng mãi mới lí nhí: "Quan nhân, thiếp, thiếp là người bất tường.”
Lãnh Nghệ giật bắn mình, lời này rất không hay, không tùy ý nói ra được đâu. "Người bất tường" là kẻ luôn mang tới xui xẻo, trong xã hội phong kiến lạc hậu ai bị đóng cái dấu này lên người chịu sự xa lánh, ghẻ lạnh, thậm chí giết chết, cực kỳ nghiêm trọng. Chỉ cần là có chút nghi ngờ thôi, sau này xung quanh xảy ra chuyện gì không may, người đó sẽ bị đổ lỗi. Sao Xảo Nương lại sinh ra ý nghĩ đó, Lãnh Nghệ vội ôm vai nàng nói nhỏ: "Đừng nghĩ linh tinh, tuyệt đối không phải như thế.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play