Đạt Mã Dát không dám cãi lời Lãnh Nghệ, vội cho hết châu báu vào trong người trước, dẫn ba nam nhân kia đi. Lãnh Nghệ trói tay hai nữ nhân lại, tránh họ làm bị thương Trác Xảo Nương rồi dắt đứa bé ra khỏi sơn động.
Bên ngoài sơn động, ba nam nhân kia bị cởi rạch sẽ rồi, nhưng không tìm ra cái gì hết. Lát sau Trác Xảo Nương đi ra cũng nói không tìm thấy gì.
Cái mặt Đạt Mã Dát quá đen, nên khó nhận ra biểu cảm, song có thể nhận ra cảm xúc của hắn qua giọng nói, rõ ràng hắn đang hoảng lắm, vào hang cầm lấy một thanh củi, chạy ra ngoài tìm.
“ Những người khác không được nhúc nhích.” Lãnh Nghệ bình thản nói một câu trước khi mấy người kia định làm gì.
Năm người kia đã đánh tới kiệt sức rồi, chỉ biết lết tới đống lửa sưởi ấm, không ho he.
Lãnh Nghệ cầm dao nhọn chỉ Lão Lưu Đầu: "Ta nhớ ngươi chuồn ra sớm nhất, là ngươi giấu hả? Trả cho người ta đi, tên đó điên lắm, cẩn thận không còn mạng mà hưởng thụ đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT