Lãnh Nghệ vừa góp ý một cái, vụ án có tiến triển tốt lên trông thấy, mọi người đang tự chứng minh mình vô tội thì Tề đại thúc lên cơn thích phá án hừ một tiếng: "Ai biết được ngươi lấy cỏ ở đâu, có gì chứng minh chỗ ngươi lấy cỏ?”
“ Thúc tới đó nhìn cỏ bị cắt là biết ... À đúng, cháu tới đó bị ngã, liềm cắt vào tay, chảy bao nhiêu máu.” Tiêu Lão Tam tức phụ đưa cánh tay to khỏe ra, trên đó có vết thương mới: "Cháu bị thương ở chỗ Tam Lão Thạch.”
“ Ừ, từ chỗ chúng ta tới đó mất một bữa cơm, nếu muốn tới nhà Ngưu Thị giết người rồi mới đi lấy có sẽ mất thêm hai bữa cơm nữa ... Được, được, ngươi cũng không có tội.” Tề đại thúc vuốt râu, tính toán gì cũng quy đổi ra thời gian bữa cơm.
Lãnh Nghệ nhắc ông ta: "Tề đại thúc, phải chứng minh được ở chỗ Tam Lão Thạch có máu đã.”
Tiêu Lão Tam thoải mái nói: "Không phải dễ quá à, kiếm người đi là biết.”
Tôn thị nói: "Vậy để ta đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT