Thành Lạc Tuyền mặt nhìn Lãnh Nghệ một cái, chỉ thấy y mặc một bổ nho phục màu xanh, mang vẻ văn nhã phong độ của người trí thức, nhưng chẳng yếu đuối, lưng rất thẳng, đôi mắt đen nháy tinh thần, cặp lông mày rậm rất có khí khái nam tử. Chưa nói nàng đã đỏ mặt: "Đại lão gia, ngài không có gì để nói với người ta sao?”
Lãnh Nghệ thoáng cái sững người, từ hôm xảy ra chuyện nhầm lẫn kia, hai người chưa trực tiếp nói chuyện với nhau câu nào, mắt vô thức liếc về phía bếp, nhỏ giọng nói: "Lần trước .... Xin lỗi .... Ta không cố ý.”
“ Ngài chỉ nghĩ tới chuyện đó thôi à?” Thành Lạc Tuyền thất vọng.
Lãnh Nghệ xấu hồ, đồng thời mơ hồ nhận ra khác biệt tỷ tỷ và muội muội rồi, Thành Lạc Tuyền rõ ràng ý nhị hướng nội hơn, không cởi mở hoang dại như tỷ tỷ: "Vậy, vậy phải nói gì?”
Thành Lạc Tuyền đi tới đứng sóng vai với Lãnh Nghệ, chỉ là hai người hướng về hai phía khác nhau, như thế nàng vừa tới gần y, lại không để y thấy được khuôn mặt đã đỏ như lửa đốt của nàng: "Ngài, ngài sẽ tới kinh thành chứ?”
“ Ừ!” Lãnh Nghệ nói chắc nịch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT