Dưới trởi tuyết trắng, ánh đèn lồng hồng rực chiếu sáng ngoài sân, một đen một trắng, một người thân hình dập dờn như cánh bướm, làm người ta hoa mắt, một đứng sừng sững không gì lay chuyển được. Tiếng va chạm nối liền không dứt.
Trong tích tắc giao thủ chục chiêu liền, dừng tay trước là bạch y nhân, tung mình lướt ra phía sau, vai phải hắn trúng một dao, đang chảy máu, còn Lãnh Nghệ thì thêm ba nhát chém ở lưng và ngực.
Bạch y nhân chuyển kiếm sang tay trái, khẽ thở dài:” Vẫn không phá nổi Thiết Bố Sam của ngươi, ta thừa nhận, không thể thắng được người.”
Kẻ này rất phong độ, không thắng được là thẳng thắn thừa nhận ngay. Nhưng Lãnh Nghệ mới biết nỗi khổ của mình, tên đó vì cho rằng y luyện Thiết Bố Sam, toàn thân đao thương bất nhập cho nên kiếm chỉ chém vào mặt Lãnh Nghệ, thế có khác nào báo trước mục tiêu rồi đâu. Hắn tự hạn chế phạm vi tấn công của mình, trong khi Lãnh Nghệ toàn lực chống đỡ, rốt cuộc kiếm được cơ hội thành công làm hắn bị thương. Nếu không có áo giáp chống đạn, y đã trúng ba nhát kiếm đã sớm mất mạng rồi.
“ Vậy sao ngươi còn chưa đi, cứ muốn cá chết lưới rách à?” Lãnh Nghệ khàn giọng nói, vừa là uy hiếp, vừa tỏ ra anh hùng trọng anh hùng, kỳ thực khinh công đối phương quá lợi hại, làm sao mà thắng nổi, chỉ mong tên ôn thần này đi cho nhanh, còn cứu đám Thành Lạc Tiệp đang không biết sống chết thế nào:
Vậy mà trong thời khắc kiếm bạt cung giương như vậy, bạch y nhân lại ngây ra ngắm tuyết rơi, lần này hắn mất máu thật rồi, da dưới tuyết như càng tái hơn, nhưng chẳng tồn hại tới khí chết của hắn, ngược lại tăng thêm vẻ đẹp u uất, e là thiếu nữ khuê phòng nhìn thấy, trái tim phải thổn thức không thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT