Khi Tô Chu hai người đã qua tuổi bốn mươi, mấy đứa nhỏ bây giờ cũng đã khôn lớn, hai vợ chồng bọn họ quyết định xin về hưu.

Dù đã bốn mươi tuổi nhưng tình cảm của bọn họ vẫn mặn nồng như ngày nào.

Nếu không phải Chu Bắc Sơn có ý tránh thai, không biết chừng dân số của gia đình sẽ còn gia tăng lên nữa.

Tô Mãn mở một khu dưỡng sinh cao cấp chuyên phục vụ người già ở ngoại ô Thủ Đô, hàng ngày thu hút các cụ lớn tuổi ghé qua, hai vợ chồng bác Trương thường trú ở đó.

Cô mở thêm một khu nông trại chuyên trồng nhân sâm, giao cho Ái Quốc và Vệ Quốc quản lí.

Chu Bắc Sơn mở ra một hệ thống siêu thị, giao cho ba anh em Gia Quốc Kiến Quốc Bảo Quốc, một chuỗi nhà hàng khách sạn thì giao cho Lập Quốc Thành Quốc Định Quốc.

Cả hai vợ chồng vui vẻ phủi tay, cho tám đứa con trai toàn quyền quyết định.

Tô Chu hai người cũng quyên góp một số tiền lớn để xây lại trường học ở Chu gia thôn, đồng thời làm một con đường nhựa trải dài từ thôn đến thị trấn, góp phần đưa Chu gia thôn trở thành thôn giàu có nhất vùng.

Không lo lắng chuyện tiền bạc mưu sinh, không buồn phiền chuyện nuôi dạy con nhỏ, hai vợ chồng ngọt ngọt ngào ngào nắm tay du lịch khắp thế giới, hưởng thụ tuần trăng mật kéo dài cả trăm năm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play