Khoảnh khắc cuối cùng trước tám giờ sáng, Khang Vu Thụ đã lái xe ra khỏi Kinh Kỳ, vội vã bị đuổi đi như chó rơi xuống nước.
Đôi mắt anh hằn lên tơ máu vì thức xuyên đêm, không kịp nghỉ ngơi đã phải vội vã về Nam Đài.
Chỉ có như vậy, chỉ khi mệt mỏi và buồn ngủ mới có thể xua tan mọi thứ trong đại não, khiến anh không thể suy nghĩ tới chuyện Lê Thanh Mộng rời đi nữa. Thần kinh tê liệt, tri giác bắt đầu vô cảm, lái xe trở thành một mệnh lệnh cơ thể đưa ra trong vô thức.
Khi biển xe Nam Đài thoắt ẩn thoắt hiện phía trước, Khang Vu Thụ cảm thấy bản thân như sắp chết tới nơi.
Anh ném xe ở trạm xe, sau đó quay về phố Ban Công, đóng cửa lại, ngủ một mạch hai ngày hai đêm, trong lúc đó còn khiến bố mẹ Khang tức điên lên.
Hai người vừa vui vẻ đi du lịch về đã nghe thấy lời đồn thổi ở trạm xe, nói Khang Vu Thụ bị điên, làm hỏng một đơn làm ăn, phải đền kha khá tiền. Kết quả tàn cục còn chưa thu dọn xong đã lái xe ra ngoài đi linh tinh.
Họ suýt nữa đã xông vào phòng kéo Khang Vu Thụ ra, tát cho tỉnh ra, chửi cho dằn mặt mới thôi, nhưng đã bị Khang Gia Niên ra sức ngăn lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT