Bầu không khí lúc về và lúc đi hoàn toàn khác nhau. Sau khi cô nói ra chữ biến kia đi, Khang Vu Thụ chỉ mỉm cười không đáp lại, cô cũng quen với việc giữ im lặng.
Xe chạy xuyên đêm, tới rạng sáng thì về tới Nam Đài.
Lê Thanh Mộng xuống xe rồi một mình chạy tới bệnh viện, sau khi xác nhận Lê Sóc không sao cô mới quay về nhà ngủ bù một giấc.
Ở trên xe cô không được ngủ ngon, nhưng khi về tới nhà rồi cô vẫn không ngủ nổi. Ban ngày, cứ cách mấy phút, tiếng xe chạy, tàu hỏa lại vang lên khiến giấc ngủ của cô bị phá vỡ.
Cuối cùng cô bị tiếng báo tin nhắn đánh thức, đó là âm báo của Wechat. Sự sợ hãi sau khi làm chuyện xấu ùa về, cô sợ nhận được tin nhắn của Lý Ôn Vỹ.
Lê Thanh Mộng chuẩn bị sẵn tinh thần rồi mới mở Wechat ra. Lý Ôn Vỹ không nhắn gì cả, chỉ gửi cho cô một bức ảnh, đó là ảnh chụp tranh cô treo trong phòng triển lãm.
Lê Thanh Mộng chột dạ nằm lên giường, lần đầu tiên biết cái gì gọi là “lấy xấu xa trị xấu xa”, trong lòng vừa chột dạ lại sung sướng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT