Tần Qua kinh nghiệm đối nhân xử thế còn hữu hạn , cũng chỉ dừng lại ở “ngượng ngùng”, ngay cả một chút cảm giác “Bị con trai ôm như vậy có phải rất kì lạ hay không ” đều không có. Ở phương diện này, cậu thật sự tương đối chậm chạp.
Cậu cảm thấy Lâm Hi Liệt bề ngoài lãnh khốc thật ra là người tốt, tuy rằng tiếc chữ như vàng, nhưng lúc hai người ở chung chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ, làm gì cũng tự nhiên, có một loại cảm giác ở chung lâu sinh ra quen thuộc cùng phù hợp. Tần Qua cũng không phải không có bạn, Đàm Tấn rất huyên náo, cũng rất mạnh mẽ, mặt khác lại có một ít bạn chơi thân từ nhỏ, không phải con cháu nhân vật trọng yếu thì là quý công tử trong thương giới, sống an nhàn sung sướng, có đôi khi không đem dân chúng bình dân để vào mắt, đối với tiền cũng hoàn toàn không có khái niệm, Tần Qua thực sự không thích như vậy. Lâm Hi Liệt tuy rằng tính tình hơi tệ một chút, nhưng ít ra Tần Qua thấy hắn vẫn tuân thủ ‘trên kính dưới nhường’, ít nhất Lâm Hi Liệt đối với vú Trương cũng chưa từng dùng qua giọng điệu sai bảo, ăn cơm cũng là ăn cùng trên bàn.
Tần Qua hồi thần, mới phát hiện mình lại đem người nọ ra so sánh. Kết quả đương nhiên là người nọ toàn là ưu điểm…
***
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT