Triệu Uyển Thanh nói làm Đoàn Tử lặng thinh, phải sau một lúc lâu thì cậu ấy mới nói: "Con xin lỗi mẹ, con không nên nói dối mẹ."
Triệu Uyển Thanh vỗ vỗ vị trí bên người, giọng nói trở lên ôn hòa,"Ngồi xuống, mẹ con mình tâm sự."
Đoàn Tử lại trở lên vui vẻ, ngồi xuống cạnh Triệu Uyển Thanh, còn muốn dựa đầu vào cánh tay của Triệu Uyển Thanh nhưng lại bị mẹ ruột đẩy ra một cách vô tình "Đã bao nhiêu tuổi rồi mà còn giả vờ là trẻ con sao?"
Đoàn Tử cười hì hì: "Tâm sự cái gì ạ?"
"Liền tâm sự trò chơi kia của con đi, con nói cho mẹ biết trò chơi kia chơi vui thế nào." Triệu Uyển Thanh nghiêm trang nói.
Đoàn Tử trừng mắt nhìn mẹ mình trong chốc lát, xác định không phải mẹ đang nói giỡn, lúc này mới buông tay mẹ ra mà ngồi thẳng người: "Mẹ, mẹ muốn biết trò chơi nào? Hiện tại con với bạn con chơi rất nhiều trò chơi ..."
Nói tới trò chơi thì dường như trên người Đoàn Tử được mở chốt khóa mà chia sẻ không ngừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play