Vương Hiểu Ngọc bĩu môi: "Không biết có quý không, mấy thứ này đều là sắp xếp của đoàn phim, đưa tôi rất nhiều bộ, không có bộ nào khiến tôi vừa lòng cả".
"Xuy! Ngọc tỷ đừng nói nữa, một hồi để tổ trang phục nghe được lại muốn đi cáo trạng với đạo diễn". Tiểu Hồng nhỏ giọng nhắc nhở.
Vương Hiểu Ngọc trợn trắng mắt, nhịn rồi lại nhịn, thật sự khiến người khác nhịn không được mà, ôm lấy Triệu Uyển Thanh thấp giọng kể khổ: " Cô không biết đâu, người làm trang phục lần này là nhà đầu tư bộ phim nhét vào, có bối cảnh hay không thì khó nói, nhưng thực lực không có là điều chắc chắn."
"Không một bộ quần áo nào khiến tôi thích, diễn viên sao, cũng chỉ là cái giá mặc vào là được. Nhưng cô xem chất liệu này là cái gì, lúc diễn xong tôi động một chút cũng không được, sợ làm hỏng."
"Tôi đây không phải là mặc quần áo nữa, mà đang mặc tổ tông đó!"
Vương Hiểu Ngọc kêu ca cùng Triệu Uyển Thanh, vốn dĩ chỉ là để bớt đi cục tức, không nghĩ tới Triệu Uyển Thanh thế mà thật sự đưa ra cho cô ấy biện pháp giải quyết.
"Sao không tìm một người khác tới làm?" Triệu Uyển Thanh nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play