Sau khi về đến nhà, Màn Thầu còn đang muốn nói chuyện về kì thi của mình thì Đoàn Tử và Thang Viên lại muốn xem mẹ mua quà gì về cho mình, ba đứa trẻ vừa chạy đến bậc thềm phòng ngủ, đã bị cha ruột đóng cửa ầm một tiếng, ngăn lại ở bên ngoài.
Trong phòng vọng ra giọng nói uy nghiêm và bình tĩnh của cha: "Đều chơi cả ngày rồi, nhanh về phòng đọc sách đi, cha và mẹ mấy đứa có chuyện quan trọng cần nói."
Ba đứa trẻ quay mặt nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt nhau hai chữ: không tin.
Cách cánh cửa, bên trong rất nhanh truyền đến âm thanh ô ô ưm ưm, trong sự kìm nén còn mang theo một chút đau đớn, trong đau đớn còn mang theo một chút sung sướng?
Đoàn Tử cau mày, suy nghĩ nói: "Mọi người nói xem, có phải ba muốn chiếm quà của chúng ta hay không?"
Thang Viên cũng trầm tư nói: "Hình như là vậy, nhất định là do ba muốn độc chiếm, mẹ không cho, cho nên mẹ mới tức giận kêu ô ô như vậy!"
Nói xong, cô nhóc ngây thơ muốn vươn tay đẩy cửa xông vào đòi lại công bằng cho mẹ mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play