Triệu Uyển Thanh ngạc nhiên nhìn hai người, lúc này sắc mặt họ đã tái nhợt, lộ vẻ hoảng sợ và có vẻ như sụp đổ, trên người còn mang theo túi đồ nhỏ, Triệu Uyển Thanh vội kéo hai người vào trong.
"Bên ngoài rét lắm, vào trong sưởi ấm đã!"
Lưu Lan bị Triệu Uyển Thanh kéo vào phòng, vẻ mặt cô ấy như chết lặng. Trên mặt mẹ Lưu đầy khổ sở, lúc nhìn về phía Triệu Uyển Thanh, vẻ mặt cực kỳ áy náy, bà ấy cố nén nước mắt nói: "Làm phiền cháu quá rồi bạn học Triệu... Chúng tôi thật sự đến đường cùng rồi... Dì dì..."
Mẹ Lưu mở miệng nói chuyện, Lưu Lan bên cạnh thì không nhịn nổi nữa, cô ấy khóc to lên.
"Uyển Thanh, hu hu hu..."
Triệu Uyển Thanh vội ôm lấy cơ thể sắp ngã xuống đất của Lưu Lan, vuốt bàn tay cô ấy an ủi: "Làm sao vậy?... Đừng khóc! Lan Tử, cậu từ từ nói, cậu nói tôi nghe thử có thể giúp đỡ hay không..."
Cô vừa nói vừa nháy mắt với Lâm Thiệu Hoa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT