Trong sân, Tiểu Lâm đang ngồi trên một chiếc ghế đẩu dưới mái hiên, Màn Thầu, Đoàn Tử, Thang Viên ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Tiểu Lâm, bốn người đều chăm chú nhìn đến người đang biểu diễn giữa sân, mắt cũng không hề chớp.
Ở giữa sân, Tiểu Triệu chắp một tay sau lưng, một tay khác vươn về phía trước, vẻ mặt đang bắt chước người hát hí khúc nhưng tiếng hát thì cực kỳ đặc sắc và có nét riêng của mình.
Tiểu Triệu hát đến nhập tâm mà những người nghe thấy cũng vô cùng mê mẩn.
Sống ở thời đại thiếu thốn hình thức giải trí thế này, bình thường mọi người cũng chỉ tụ tập lại rồi nói chuyện phiếm, dùng cách đó để giải trí và nghỉ ngơi.
Nhưng bây giờ có thể nghe hát thế này, đúng là rất mới mẻ.
Đợi Tiểu Triệu hát xong, động tác trên tay cậu cũng thu lại, trên mặt lại là nụ cười tươi như nắng ấm trước kia.
Trong sân hay ngoài sân đều chìm vào im lặng, sau đó tất cả mọi người đều tay rầm rầm, còn có người reo hò vì Tiểu Triệu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT