23.
Thiếu gia và nhóc câm để kẻ buôn người ở lại trong phòng. Tuổi tác gã đã trên năm mươi, bị đánh nhừ tử như vậy, cộng thêm thời tiết vẫn chưa ấm lên, chỉ cần họ bỏ mặc, gã sẽ lặng lẽ chết trong căn phòng cũ nát này hệt như một kẻ khốn cùng không chịu thấu giá rét trời đông.
Thế nhưng khi nhóc câm thấy thiếu gia định bỏ đi, cậu vô thức níu tay anh lại. Chiếc măng tô to rộng của thiếu gia đang khoác trên người cậu, trước khi nhóc câm kịp hoàn hồn, tay áo sơ mi của anh đã bị cậu vội vàng giữ chặt.
“Em sao thế?” Thiếu gia dùng ánh mắt hỏi cậu. 
Động tác của nhóc câm thuần túy xuất phát từ bản năng, không thể diễn giải cho rõ ngọn ngành. Tâm trí cậu còn đang rối bời bởi chân tướng vừa mới phát hiện. Biết là trước khi được thiếu gia giải thích mọi việc thì đừng nên suy nghĩ lung tung, nhưng chẳng biết tại sao cậu vẫn ngờ rằng anh cố ý không nói cho mình về lai lịch gia đình.  
Thiếu gia không hay biết nhóc câm nghi ngờ anh. Ngẫm nghĩ một lát, anh đành vô cùng bất đắc dĩ mà thừa nhận, có lẽ nhóc câm là người lương thiện từ bi nhất trên đời này. Dù cho trước mặt là thứ súc sinh như thế, vẫn có thể rủ lòng trắc ẩn muốn cứu hắn một mạng.  
Anh vén vạt áo khoác trên người nhóc câm, lấy ví tiền ra từ túi trong, rút một xấp tiền ném xuống cái vật sống dở chết dở nằm trên mặt đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play