Cửa nhỏ vừa mở, có một cậu bé xinh xắn răng trắng môi hồng liền chạy qua, đứa bé ấy chạy một mạch vào trong nhà, lên cầu thang rồi vào một căn phòng nào đó.
"Thanh Hạc à, dậy đi chơi thôi" giọng nói non nớt còn dính sữa, Yến Chi đang đứng cạnh một cậu bé vẫn còn say giấc ở trên giường.
"Sao cậu dậy sớm vậy?", Thanh Hạc từ từ tỉnh giấc, ngồi dậy, nhìn thấy một em bé đã trang bị đầy đủ từ mũ, balo đồ ăn vặt, bình nước, quạt cầm tay đều có cả, chỉ còn thiếu Thanh Hạc nữa là cậu có thể xuất phát rồi.
" 8h chúng ta mới xuất phát mà, bây giờ mới 6 rưỡi!" -Thanh Hạc
"Nhưng tớ muốn đi sớm, để ở cùng cậu nhiều hơn, rồi chúng ta sẽ đi chơi thật lâu" -Yến Chi hào hứng nói với Thanh Hạc.
"Cậu nhanh lên đi, chúng ta đi ăn sáng nữa mà, nhanh lên, nhanh lên nào" âm thanh bé nhỏ lọt vào tai cậu giống như là nũng nịu.
"Đợi tớ chút đi" Thanh Hạc xuống giường đánh răng rửa mặt, chuẩn bị mũ và quạt cầm tay, những thứ còn lại thì hắn sẽ dùng chung với cậu.
***********
Hôm nay hai em bé được đưa đi chơi công viên giải trí, hai người chơi rất vui vẻ, cậu đi đâu anh đi đó, ăn cơm rửa tay, hay đi ngủ đều làm cùng nhau.
Giữa trưa, hai bé lại dắt nhau đi nghỉ ngơi, lấy sức chiều chơi tiếp.
"Thanh ơi, lên đây đi" vừa nói Yến Chi vừa vỗ lên chiếc giường lớn.
Thanh Hạc bò lên giường, sắp gối với chăn rồi cả hai lại nằm cạnh nhau ngủ ngon lành.
Đến chiều hai người lại kéo nhau đi chơi, tối muộn mới về.
Yến Chi lại chạy sang nhà anh ăn cơm, cảnh này đã quá quen với bố mẹ Yến, từ nhỏ hai đứa đã anh anh em em, thấy con mình chạy qua chạy lại hai nhà quá mệt thế là bàn chuyện với nhà cách vách, sửa bức tường chắn để thêm 1 cánh cửa nhỏ.
Từ lúc thêm cánh cửa đấy, Yến Chi chỉ trực đợi bác quản gia mở cửa cho mình rồi chạy vèo sang.
Thanh Hạc cũng chả kém cạnh, hắn đã quen được em gọi rồi, có hôm nào em đến muộn là hắn lại chạy sang liền, rồi lại thấy em vẫn đang ngáy be bé trên giường thì mới thở phào, nhưng lại cởi hết dép lên ngủ với em tiếp.
*****
Lên đến tiểu học, hai đứa lại đi chung xe, lúc thì xe nhà Yến, lúc thì xe nhà Thanh, xe thì có thể thay đổi, nhung dắt tay nhau vô lớp thì ko, có bị bạn bè nói hắn sẽ bao che cho cậu.
Hai người cứ như vậy đi hết tiểu học, suất ngày quấn quýt lấy nhau, nhưng hai đứa lại đạt loại giỏi lúc tốt nghiệp.
Lên cấp 2, vì học lực tốt nên lại được sếp chung lớp, vẫn cứ anh đi trước em theo sau, các bạn bè có phản ánh và mách thầy cô, nhưng gia đình hai người đã giải quyết êm đẹp.
_____
Cuộc sống của hai người họ vẫn rất tốt đẹp, nhưng cho đến khi lên cấp 3, có rất nhiều bạn nữ xinh đẹp vây quanh hắn, điều đó làm cậu khó chịu, cậu đã nói "Anh ấy là của mình!" các cô gái nghe vậy cũng ái ngại hơn.
Bỗng đằng sau có mấy giọng thì thầm be bé, là của mấy thanh niên ghen tị, “Nó có gì đâu mà cậu cứ bám suất ngày vậy, cậu là con trai mà lại thích bám đít thằng con trai khác sao?”
Yến Chi:" ko phải, hồi cấp 1 với cấp 2 chúng tớ đã thế rồi, có ai nói gì đâu, chúng tớ chỉ là quan hệ anh em, có gì mà lạ "
1 trong số đám thanh niên -" Hah. Cậu thấy bình thường nhưng mọi người đâu thấy thế, cậu cứ bám đít cậu ta thế thì làm sao hắn yêu đương được, cậu nhìn xem mấy con nhỏ đó đều thích Thanh Hạc cả đấy, rồi sẽ có một ngày cậu phải xa Thanh Hạc thôi, hắn cũng phải sinh con nối dõi mà!"
Yến Chi nghe được cũng hoang mang, ko chấp nhận sự thật, cậu sẽ phải xa anh Thanh ư, quan hệ hai người vẫn tốt mà, Yến Chi ấp úng ko biết nói như nào. “Tớ với anh ấy..., tớ...tớ.. Anh ấy nói sau này sẽ luôn bên tớ mà, ko phải như cậu nói, cậu nói điêu!!”