Nếu không phải Miêu Tuệ Tuệ nhìn thấy ánh mắt mất mắt của cô ấy khi Đào Tử rời đi, chắc chắn cô sẽ thật sự tin điều này.
Miêu Tuệ Tuệ lại nghĩ tới lời của cô gái tóc xoăn ở trong đội của Mạnh Diệp - Lê Mộng Nhuỵ. Vào lúc đội của bọn họ gặp phải Phan Đồng, trong mắt cô ấy không có chút sinh khí nào, toàn thân đều phát ra luồng tử khí dày đặc.
Trước khi mạt thế đến Lê Mộng Nhuỵ là một người cố vấn tâm lý, nhất thời bệnh nghề nghiệp tái phát sợ Phan Đồng nghĩ quẩn nên mới không đồng ý lời thỉnh cầu để Đào Tử ở lại đội mà yêu cầu cô ấy phải đi cùng nhau.
Liệu bây giờ có thêm một đứa con gái nuôi có khiến cô ấy vướng bận thêm một chút không?
“ Được thôi, để khi nào chị sẽ đi tìm cô ấy sau.”
Lúc này, đột nhiên hệ thống ting một tiếng, nhắc nhở trấn nhỏ có người lạ đến, người máy lễ tân đang tiếp đón khách ở ngoài.
Vừa lúc hai mẹ con Dư Quyên nhìn có vẻ mệt mỏi, Miêu Tuệ Tuệ để trứng gà và sữa bò lại rồi rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT