Người đàn ông phía sau cười khổ nói:
“ Là tôi, Trần Thạch….”
Ánh mắt Trần Húc từ mê mang trở nên kinh ngạc đến cuối cùng lại trở nên vui mừng, chống nạng đi nhanh hai bước, huých vào bả vai người đàn ông kia rồi nói: “ Tên nhóc này, anh vẫn còn sống! Chúng tôi vẫn luôn tìm kiếm anh đấy!”
“ Tôi được một cô gái cứu nhưng yếu quá, không dậy được nên vẫn luôn phải ở chỗ này dưỡng thương.” Cổ họng Trần Húc bị thương cho nên nói rất chậm.
“ Cô gái ư ?” Chắc là trưởng trấn của chúng tôi, anh…Gặp phải chuyện gì thế ? Đào Tử đâu rồi ?.” Trong lòng Trần Húc có dự cảm không lành.
Trần Thạch cúi đầu, ngón tay nắm chặt thành quyền nói: “ Tôi không biết.”
Không biết ? Không biết là không biết như nào ? Không phải anh ở chung với con bé hay sao ? Anh đã bị trọng thương đến nông nỗi này. Liệu con bé có hay không đã….
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT