Đối diện với người đàn ông người đầy dầu mỡ, mắt híp tịt không thấy đâu, còn cố ý hạ thấp giọng nói để nói chuyện, bao nhiêu da gà da vịt của Miêu Tuệ Tuệ nổi hết lên.
Tô Thanh Thanh nhìn ra trong mắt hắn ta không có ý tốt, mày nhăn càng sâu, lặng lẽ điều động dị năng trong cơ thể.
“ Nếu mọi người muốn ở lại trấn nhỏ, vui lòng trả tinh hạch trước.” Nụ cười trên mặt Miêu Tuệ Tuệ nhạt dần: “ Lữ Lâm đã từng tới đây hẳn là biết rõ các quy tắc trong trấn.”
Bây giờ cô cũng hiểu rõ rằng Lữ Lâm đến đây trước để tìm hiểu tình hình, bọn họ đã sớm theo dõi trấn nhỏ của cô rồi!
Lữ Lâm gục đầu xuống, Miêu Tuệ Tuệ đã từng cười và đối xử với anh ta rất nhiệt tình và chân thành, bây giờ chính anh ta cảm thấy cực kì áy náy. Thực sự rất kì quái, đã qua nhiều năm mạt thế như vậy, anh ta đã đi theo anh Ngưu làm không ít chuyện xấu, cảm giác như vậy vẫn là lần đầu.
Lữ Lâm tiến lên một bước: “ Ngưu ca…”
Lời còn chưa nói xong, một cây búa lập tức đập thẳng vào chân của Lữ Lâm khiến cho sắc mặt anh ta trắng bệch đi vài phần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT