Miêu Tuệ Tuệ cũng đói bụng nên vào gọi một phần ăn, cơm được làm thành những hình động vật dễ thương. Thậm chí món cà rốt ăn kèm còn được chạm khắc thành hình vịt con, thỏ và cừu đầy sự ngộ nghĩnh phù hợp trẻ con.
Một phần cơm có giá rất phải chăng, chỉ khoảng mười lăm viên tinh hạch cấp một , số lượng đồ ăn cũng rất đầy đủ. Chính vì vậy nên nhiều gia đình có thể mua được, giúp Miêu Tuệ Tuệ kiếm không ít tinh hạch.
Nghỉ ngơi được một lúc, Miêu Tuệ Tuệ nhìn vào một khu ở của các loài động vật, cuối cùng cảnh thấy bản thân không thể di chuyển thêm được nữa. Vì vậy cô đã mua vé rồi bắt xe buýt tham quan trở lại cửa.
Tại cửa của sở thú, Miêu Tuệ Tuệ còn gặp được Hạ Đào, Đường Đông, Dư Minh Kiệt và Chung An Thanh đang hưng phấn chạy đến đây chơi.
“Trưởng trấn Miêu, bây giờ cô đã ra ngoài rồi sao? Cô thấy chơi trong đấy có vui không? Từ hôm qua, vòng tay đã thông báo tin tức cho tôi nhưng hôm nay mới nhìn thấy, nên vội vàng dẫn bọn họ tới chơi." Hạ Đào hỏi.
“Vui đấy, nhưng mấy người đã đến muộn rồi. Tôi đi tham quan cả nửa ngày rồi nhưng mới đi được một nửa nơi này thôi.”
Hạ Đào hét “a” một tiếng rồi nhìn về phía Đường Đồng bên cạnh: "Đều là lỗi của anh, anh chẳng nhắc nhở em gì cả."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play