Người dân trấn nhỏ đã nhiều năm không ra ngoài trời vào mùa đông, cảm giác này khiến họ vô cùng luyến tiếc như thể trong giây lát trở về trước ngày tận thế.
Miêu Tuệ Tuệ xuyên qua đám đông đến cổng, ngập ngừng đưa bàn tay đeo găng ra.
Trong nháy mắt, xuyên qua chiếc găng tay dày cô có thể cảm nhận được cái lạnh cắt da cắt thịt. Miêu Tuệ Tuệ vội vàng thu tay lại, chiếc găng tay đã bị đóng thành băng, nếu không phải có hệ thống bảo vệ có thể cái tay này của cô đã bị phế rồi.
Cô khó khăn tháo găng tay ra, nhìn thấy chiếc găng tay rơi xuống đất rồi vỡ thành từng mảnh. Miêu Tuệ Tuệ sâu sắc hiểu được ý nghĩa câu không tìm đường chết thì sẽ không phải chết.
Người dân trấn chơi tuyết đã mệt nên hẹn gặp người thân, bạn bè đi ăn lẩu. Gọi một nồi lẩu nghi ngút khói, ngồi bên cửa sổ nhìn tuyết trắng bên ngoài, ăn đồ ăn ấm nóng, quả thực chỉ cần như này là đủ sung sướng rồi!
Miêu Tuệ Tuệ cũng đã đến nhà hàng lẩu, sau khi nâng cấp, nhà hàng lẩu đã trở thành ba tầng nhưng bây giờ nơi này vẫn chật kín người.
Miêu Tuệ Tuệ tìm một góc có ghế đôi, sau đó gọi rất nhiều món ăn mình thích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play