"Mẹ kiếp! Đây là cái gì?"
“Hai người đã trốn rồi!”
"Mẹ nó! Người chạy lúc nào vậy! Không phải đánh thuốc kia là có thể ngủ cả ngày sao?
"E rằng đã sớm chạy trốn, hiện tại biết tìm ở đâu? Quên đi, chúng ta cứ coi chừng cái người này trước đi, cái này mới là đẹp nhất, có lẽ lão đại sẽ hài lòng."
Miêu Tuệ Tuệ cảm thấy mình lại được khiêng lên, cô lén lút mở mắt ra và nhìn vào căn cứ, trông khá lớn nhưng mặt đất rất lộn xộn.
Rất nhanh, cô bị đưa vào một căn phòng nhỏ tối tăm, khi cánh cửa đóng lại, chút ánh sáng cuối cùng cũng bị lấy đi. Miêu Tuệ Tuệ rơi vào tình trạng không thể nhìn thấy ngón tay của mình.
"Người mới tới à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT