Lúc này, tại một ngôi làng cách trấn nhỏ hơn 300 km, Lệ Lôi xoa xoa cái bụng đói, thản nhiên lôi cái thực vật biến dị thò đầu ra ngoài nhét vào miệng. Loại thực vật khiến người ta nghe tiếng sợ vỡ mật giờ sau vài cái nhai của cậu ấy nó đã biến thành bãi nước, nọc độc dường như không gây hại gì cho cậu cả.
Ăn xong một cây thực vật biến dị, cảm giác đói đang thiêu đốt trong bụng cậu ấy đã thuyên giảm. Xuyên qua ô cửa sổ to bằng nắm tay nhìn ánh trăng lạnh lẽo bên ngoài, đôi môi mỏng mím chặt.
Ngắm nhìn vầng trăng dần đến vị trí đã khắc cốt ghi tâm, ngoài cửa vang lên tiếng mở khoá thuần thục.
Sau một tiếng cọt kẹt chói tai, cánh cửa sắt hoen gỉ được đẩy ra từ bên ngoài.
“Anh Trương, đến rồi.” Ánh đèn pin mờ ảo chiếu vào, khiến Lệ Lôi vô thức nhắm mắt lại.
"Anh nhìn xem, có được không? Người mới mười mấy tuổi, không thua gì một cô bé, ai tới đây đều rất hài lòng." Thanh âm tà mị nịnh hót nói.
“Gầy quá." Một giọng nói khác có chút không hài lòng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play