Sau khi Cố Kinh Mặc thu thập đám người kia thì cầm theo thịt thú rừng trở lại, nói với Hoàng Đào: “Tiếc là không còn thừa bao nhiêu.”
Bộ dạng tuỳ tiện kia, làm cho Hoàng Đào hoài nghi đám người to con kia là làm từ bông vải.
"Cám ơn! Không sao cả!" Hoàng Đào vội vàng cảm tạ.
Kỳ thật nàng rất thích gặm xương nhưng bây giờ răng không đủ sắc bén, nàng không gặm xương nhiều nữa, quả thực có chút tiếc nuối.
Với lại, những thức ăn còn lại này cũng đủ cho nàng ăn mấy ngày.
"Chi bằng ngươi đi uống rượu cùng bọn ta đi!" Cố Kinh Mặc xách theo bầu rượu đề nghị với Hoàng Đào, mỉm cười nhẹ nhàng khoan khoái, dung mạo rực rỡ cũng phai nhạt mấy phần.
"Ta... Không có linh thạch..." Hoàng Đào xấu hổ vì túi tiền rỗng tuếch, mua không nổi rượu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play