Gần đến trưa, ánh sáng trong suốt từ song cửa sổ chiếu vào trong phòng chế dược, ánh mặt trời xuyên qua kẽ lá in bóng lên mặt đất một tấm lưới loang lỗ.
Có lẽ vì rảnh rỗi không có việc gì làm nên không khí trong phòng có chút lười biếng và thư thái, thời gian như trôi chậm hơn, mặt trời chiếu sáng cả phòng, yến lạc bên ngoài, ngoài sân mọc từng đám rêu phong, sơn cốc ngăn cách với bên ngoài, trong cốc chỉ toàn là cảnh xuân.
Trong phòng chế dược đốt huân hương, khói mỏng lượn lờ bay từ từ trong không khí.
Huyền Tụng ngồi ở bàn đọc y thư của Tố Lưu Quang cốc, rõ ràng biết pháp thuật nhất duyệt ngàn sách lại không dùng mà lười biếng lật từng tờ một xem, có lẽ vì để giết thời gian mới tùy tiện tìm sách mà đọc.
Cố Kinh Mặc và Hoàng Đào ngồi cách đó không xa, hai người đều đang mài thuốc thành bột.
Hoàng Đào hiển nhiên thuần thục hơn so với Cố Kinh Mặc, không bao lâu liền mài xong: “Ta đi đưa cho ca ca.”
Nói xong bưng bình thuốc đi tìm Vân Túc Nịnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT