Đó là một gian phòng nhỏ có chu vi một trượng, trong phòng giăng ngang giăng dọc những sợi dây xích kích cỡ khác nhau, trên dây xích treo đủ loại dao kéo vô cùng kì lạ, vết máu bẩn dưới nền đã khiến cho người ta không còn nhìn thấy màu gạch xanh ban đầu nữa.
Có một người bị treo trong phòng, người đó bị dây xích xuyên qua xương bả vai, treo cao lên không trung, toàn thân trần truồng, trên người lại không nhìn thấy vết thương. Nhưng việc khiến Lý Liên Hoa giật mình là trên thân thể người này có rất nhiều cái bướu kì lạ, hoặc to hoặc nhỏ, hoặc tròn hoặc dẹt, nhìn mà phát hoảng, vô cùng đáng sợ. Lý Liên Hoa vừa lướt qua đã không muốn nhìn thêm lần nữa, nhưng vì đã nhìn rồi nên cũng đành xem cho đến cùng, thế là hắn lại liếc thêm.
Sau đó hắn đành phải cười cười với người trong phòng.
Người đó có khuôn mặt tuấn tú, đôi mắt xếch lên, cho dù có lưu lạc vào hoàn cảnh nào thì khuôn mặt y vẫn rất thản nhiên, không nhìn ra được cảm xúc gì, đôi mắt vẫn còn ánh sáng. Đó chính là Địch Phi Thanh. Lý Liên Hoa nhận ra y là Địch Phi Thanh, hắn ngước lên chăm chú thưởng thức dáng dấp này của y một lúc lâu. Địch Phi Thanh thản nhiên mặc cho hắn nhìn, trên mặt vẫn ung dung bình tĩnh, mặc dù rơi vào hoàn cảnh này nhưng không hề mất đi phong thái. Lý Liên Hoa nhìn một lúc, Địch Phi Thanh đợi hắn châm chọc khiêu khích nhưng lại nghe hắn lấy làm lạ hỏi:
- Trên người ngươi mọc nhiều bướu như vậy, lúc mặc quần áo ngươi nhét chúng nó vào đâu thế?
Địch Phi Thanh lãnh đạm nói:
- Tính cách của ngươi đã thay đổi rất nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT