Hoành Chủy thừ người ra nhìn Phương Đa Bệnh, cũng không biết có đang nghe không. Phương Đa Bệnh lại nói:
- Ta đoán Lỗ Phương đã nói cho ba người khác biết về mật thất và châu báu dưới giếng. Sau đó Lý Phi và Thượng Hưng Hành đã cùng hắn xuống giếng. Xuất phát từ nguyên nhân nào đó bọn họ đã mang về y phục của người chết kia, ví dụ như ba người đều cởi kiện y phục trên thi thể để bọc một phần châu báu trong mật thất rồi mang chúng ra ngoài. Mà Triệu Xích lại tính cao hơn một bậc, hắn không biết bơi nên không xuống nước, hắn uy hiếp Lỗ Phương rằng sẽ nói chuyện này cho Vương công công, từ đó đã bắt chẹt được vô số trân bảo. Bây giờ Triệu Xích đang định rời kinh thành, Hoàng thượng phái người đi chặn lại, có lẽ còn có thể tìm thấy một phần châu báu cất giấu trong Cực Lạc Tháp năm xưa. Triệu Xích không phải hung thủ, hắn nắm được điểm yếu của mấy người Lỗ Phương, lại nhiều lần bắt chẹt được họ, nếu nói muốn hại… thì cũng nên là mấy người Lỗ Phương muốn hại chết hắn, chứ không phải hắn hại chết ba người Lỗ Phương. Hắn cũng không phải mạo hiểm hãm hại Thượng Hưng Hành ở Vũ Thiên Môn, huống chi Triệu Xích không biết võ công, làm sao giết người trước mắt bao bách tính được?
- Trẫm… trẫm chỉ muốn biết vì sao hung thủ lại là Lưu Khả Hoà? – Giọng của Hoành Chuỷ đã vô cùng gượng gạo, sắc mặt cũng đã trở nên trắng bệch.
- Hoàng thượng, người phải biết sau khi mấy người Lỗ Phương xuống giếng thì trên cỗ thi thể kia đã không còn y phục, mà hung thủ thì lại biết bộ y phục Thượng Hưng Hành cất giấu chính là thứ thi thể trong Cực Lạc Tháp mặc, không thể không thiêu hủy nó… Chuyện này nói lên cái gì? – Phương Đa Bệnh thở dài. – Việc này nói rõ, hung thủ sớm đã đến mật thất trước cả Lỗ Phương, hắn nhận ra bộ y phục, biết y phục đó là vật mấu chốt.
Trên mặt Hoành Chuỷ đã không còn chút huyết sắc nào.
- Trước Lỗ Phương đã có người đến được mật thất…
- Không sai, trước Lỗ Phương đã có người đến được mật thất nhưng lại không mang đi bất kỳ vật gì. Những cực phẩm được cất giấu trong mật thất dưới đáy giếng bị Lỗ Phương âm thầm giấu vào trong một cái hòm đất, sau đó hắn lại chưa thể mang đi. Vì sao sau đó hắn lại chưa mang nó đi? – Phương Đa Bệnh nói cực kỳ nghiêm túc. – Vậy nói lên rằng, sau đó mấy người Lỗ Phương cũng không có cơ hội tiếp cận Cực Lạc Tháp nữa. Vì sao lại thế? Vì sau khi tin tức Lỗ Phương bị dìm xuống giếng mà không chết loan ra, Vương Quế Lan đã bắt tay điều tra bí ẩn dưới đáy giếng. – Y nói từng chữ một. – Vương Quế Lan Vương công công đã sống trong cung rất lâu, lúc ông ta còn sống đã phục vụ Tiên hoàng, thậm chí còn gặp qua Tuệ thái hậu. So với bất kì người nào thì ông ta điều tra bí sử trăm năm trước dễ dàng hơn rất nhiều. Chắc chắn ông ta đã phái người điều tra cái giếng, cũng phát hiện ra mật thất, cũng nhìn thấy thi thể, cũng lập tức hiểu được chuyện gì đã xảy ra. Để bảo vệ được bí mật, ông ta mượn cớ loại bỏ binh lính dư thừa trong cung để tước quân tịch của bống người kia, đày đi tận nơi xa xôi. Nếu Vương Quế Lan đã biết được chân tướng thì Lỗ Phương kia làm sao có cơ hội mò xuống giếng nữa chứ? Cho nên là…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT