Phương Đa Bện đêm hôm xông vào phòng của Thượng Hưng Hành rồi bụi nhốt trong biển lửa, Bốc Thừa Hải nhanh chóng đi đến. Đối với lời giải thích của Phương đại thiếu, ông chẳng có nhận xét gì. Nếu ông đã không phủ nhận thì tức là đã thừa nhận. Hoàng thượng cũng hay tin Phương Đa Bệnh giúp đỡ Bốc Thừa Hải xử án, lại gặp mai phục suýt nữa thì mất mạng, người lập tức khen thưởng, sáng hôm sau liền triệu kiến Phương Đa Bệnh.
Phương Đa Bệnh cả đêm không ngủ, y cứ ngồi trong hành cung bị phóng hỏa hôm qua. Tối qua, Phương Tắc Sĩ nghe tin liền chạy đến, giáo huấn y một trận nghiêm khắc gay gắt về chuyện mạo hiểm lần này, rồi lại càm ràm cả tối về chuyện gặp Hoàng thượng thì phải tuân thủ lễ nghĩa thế nào, phải cung kính nhã nhặn, tùy mặt gửi lời ra sao. Con trai ông lừa gạt gian lận giết người phóng hỏa cái gì cũng biết, nhưng lại không biết tuân thủ lễ nghĩa. Hai người cãi nhau ầm ĩ cả đêm, sau đói chia tay trong bực bội.
Lý Liên Hoa từ hành cung quay về, đọc thuộc mấy cuốn sách, cất viên dạ minh châu cực lớn kia đi. Vốn hắn định khoe với Phương Đa Bệnh chuyện đêm qua hắn quen được đệ nhất cao thủ Đại nội Dương Vân Xuân, không hiểu sao Phương Đa Bệnh và Phương Tắc Sĩ lại cãi nhau rất căng thẳng. Hắn ở trên nóc phòng nghe chuyện anh hùng nghĩa hiệp của Phương đại thiếu tối qua, không cẩn thận lại ngủ gục mất, lúc thức dậy thì trời đã sáng bảnh rồi.
Lúc tỉnh dạy vừa hay hắn nhìn thấy Phương Đa Bệnh đang thay đồ. Sau khi mặc trang phục rực rỡ, y được đám đông quây lại đỡ lên một cỗ kiệu, kiệu vào trong cung. Lý Liên Hoa ngồi dậy rồi lại nằm xuống. Ánh nắng ấm áp chiếu lên người hắn, thực sự rất dễ chịu. Qua một lúc, hắn lại nghe thấy ở bên dưới có tiếng động, có người đang di chuyển thức gì đó làm vang lên những tiếng ken két ken két. Hắn trèo lên nhìn. Thì ra là Triệu Xích đang gói hành trang, chuẩn bị quay về Hoài Châu.
Triệu Xích đang dời một cái rương rất lớn, cái rương đó nhìn cực kì nặng nề. Lý Liên Hoa thoáng giật mình. Hắn nhấc một mảnh gói lên, ném vào cái rương đánh “cách” một tiếng. Triệu Xích đang hò hét hai gia nô giúp y nâng hành lí lên, mảnh gói bay đến đụng trúng vào góc rương, một tiếng “rầm” vang lên. Cái rương đó lật ngửa lên trời, thứ bên trong lập tức lăn ra ngoài.
Triệu Xích giật mình, chỉ thấy nóc phòng bên cạnh có một cái đầu thò ra. Người đó mặc áo xám nổi bật, nằm bò lên nóc nhà vẫy tay với y. Đó chính là Lục Pháp Nhất Sư.
Đây… người này không phải là trọng phạm đã chạy trốn khỏi đại lao sao? Cấm vệ quân truy bắt một ngày một đêm mà không có tin tức gì, sao lại trốn trên nóc nhà được chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT