- Sau đó thì sao? – Ánh nến chập chờn, trong lầu Liên Hoa vân cát tường phát ra tiếng bàn ghế xê dịch, tiếng người nghiến răng nghiến lợi. – Ngươi đừng có nói là Phong Khánh bị Trư Yêu ám lên người, tự nhiên lấy một cục gạch đánh cho mình hôn mê, sau đó ngươi nhặt thanh kiếm về nhé.
Một người đang ngồi rất ngay ngắn đáp:
- Ngươi đúng là thông minh…
Người đầu tiên nổi giận đùng đùng, có tiếng đồ gỗ rơi xuống gãy tan nát.
- Tên Liên Hoa chết tiệt này, ngươi đừng có ức hiếp người quá đáng! Nói nhanh lên, chuyện ở thôn Giác Dương là như thế nào?
Trong lầu Liên Hoa vân cát tường, trên cái bàn gỗ trước giờ vẫn không đặt thứ gì, ngay cả khi muốn uống rượu cũng phải mó cốc ở dưới gầm bàn lên, giờ đây lại đặt một mảnh vải đoạn(*) rực rỡ hơn cả vàng ròng. Trên miếng vải đó kê một tấm đệm mềm mại thêu hoa văn tứ quý nhiều màu sắc, trên tấm đệm lại đặt một cái giá làm bằng gỗ mun có chạm trổ hoa văn, khảm tơ vàng, nhìn tổng thể rất giống một tấm bài vị cúng tổ tiên… Bên trên cái giá gỗ đó cung kính đặt một thanh kiếm.
(*) Đoạn là vải xa tanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT