Phòng tập thể hình hôm nay không nhiều người cho lắm, phòng quyền anh càng trống, Khương Thành đeo găng, dùng sức đấm vào tấm bia trong tay huấn luyện viên, coi nó như tên ki bo kia, ra cú straight xong thêm cú uppercut, bồi thêm cả roundhouse kick, vốn dĩ cậu định đến luyện cho bõ tức, ai ngờ càng đấm càng tức mới đau chứ

* roundhouse kick= Cú đá vòng tròn, Uppercut – Móc lên/Móc ngượcĐấm thẳng tay sau – Straight

Nhớ lại đêm qua mà Khương Thành càng thấy tức, cậu chỉ ra lấy cốc nước uống thôi, lúc ngang qua chắc không cẩn thận giơ tay hơi rộng, đụng phải cái cốc Thường Trạch để trên bàn

Dẫu cho Khương Thành đã cố gắng bắt kịp cái cốc trước khi nó rơi xuống, nhưng chỗ vành cốc vẫn bị mẻ một xíu

Chỉ bởi vì 1 chuyện như vậy, mà cậu bị Thường Trạch bắt đền 2000 tệ, bảo rằng đó là bản limited từ Châu Âu

Đêm qua cậu tức đến mức cả ngủ cũng không ngon, cộng thêm cả rương sữa kia nữa, tính ra, cậu nợ con gà này 5000 tệ! 5000 đấy

Cuộc hôn nhân này, rõ là đâm đầu vào lửa

Càng nghĩ càng cáu hơn, càng đánh hăng hơn

Đứng trước một Khương Thành hùng hổ như vậy, huấn luyện viên mồ hôi toát ra, đành phải kêu ngừng

Tháo găng tay đi xuống đài, Khương Thành lấy khăn lông bên cạnh, lau mồ hôi trên đầu rồi lại vắt ngang cổ, ngồi nghỉ tạm bên ghế

“Hôm nay cậu có vẻ nóng, sao thế?” Huấn luyện viên đi tới chỗ Khương Thành, đưa cho cậu một chai nước

“Đừng hỏi nữa, đang tức chết đi được” Khương Thành nhận lấy, mở nắp, uống một cách sảng khoái

Huấn luyện viên quét mắt nhìn cậu, vừa cười vừa chỉ: “Cậu trông có vẻ không đô, ai ngờ lại mạnh vậy, các cú đấm cũng rất được, cậu học từ đâu vậy”

Khương Thành dùng mu bàn tay lau nước bên môi, vặn cổ, nói: “Tôi luyện từ nhỏ”

Lúc nhỏ, cậu lớn chậm hơn người khác, cả chiều cao lẫn cân nặng đều bé hơn bạn đồng trang lứa, lại thêm da trắng nên nhiều người còn tưởng rằng cậu là bé gái

Bởi vậy mà lúc đi nhà trẻ cậu không có bạn, các bé gái thì tụ tập lại cười cậu, bé trai thì không cho cậu chơi cùng, còn trêu chọc cậu

Mỗi ngày tan học, bé Khương Thành đều sụt sùi nhào vào lòng mẹ, kể cho Khương Tình nghe những chuyện cậu gặp phải, khóc lóc đòi không đi học nữa

Khương Tình là kiểu bà mẹ siêu cứng, mở to mắt nhìn con trai bị người ta trêu á, nố nồ nồ

Nói là làm, bà lập tức chạy đi đăng kí lớp quyền anh và judo cho con trai, mỗi tối đều chở cậu đi, còn dạy những câu chí lý: “Nếu người ta trêu chọc con, đừng khóc, trả lại gấp 10, đừng nhường bố con thằng nào hết!!”

Từ đó về sau, trong nhà trẻ đúng là không còn ai dám đụng vào Khương Thành, ngược lại, bố mẹ nhà khác phải chạy tới nhà trẻ, khiếu nại rằng Khương Thành đánh con mình khóc luôn

Khương Tình biết chuyện thì chẳng trách con trai lấy một lời, còn thay con chống đỡ, mắng đám phụ huynh ác ôn kia phải lùi trở về

Mắt Khương Thành nhìn chăm chú về phía trước, chìm sâu trong kí ức xưa cũ

Cửa phòng tập mở ra, hai người mặc đồ thể dục, thân hình cao lớn đi đến

Người đi đằng trước trông khá quen, Khương Thành vừa liếc đã biết là con gà kia, người đứng bên cạnh Khương Thành chưa từng gặp bao giờ, nhưng nhìn độ thân thiết, có lẽ là bạn tốt chăng

Bỏ mịa, đã bực tên kia lắm rồi, ai ngờ giờ con gà kia cứ chình ình trước mặt mình, cứ như nhắc cậu vậy

Khương Thành và Thường Trạch đã thoả thuận, nếu gặp mặt ở phòng tập cũng cố gắng giả vờ không quen biết không chào hỏi, hôm nay cũng thế

Thường Trạch đi vào chỗ máy chạy bộ, Khương Thành thì vào phòng gym luyện lực vai

Một huấn luyện viên không quen biết bỗng đi lại hỏi Khương Thành có cần chỉ đạo gì không

“Giờ tôi đang rảnh, có thể giúp cậu sửa một số động tác”

Khương Thành cảm ơn đầy khách sáo: “Không cần đâu, tôi có huấn luyện viên khác rồi”

“Huấn luyện viên của cậu là Kenn, tôi biết” Người kia gật gù “Nhưng Kenn hôm nay nghỉ, úi úi, stop stop, động tác kéo tay này của cậu sai rồi, để tôi làm mẫu một lần cậu xem”

Khương Thành cũng không hiểu tại sao người này lại đến chỉ cho mình, nhưng ở đây cũng nhiều người cố ý tiếp cận, chả phải lần đầu

Nhưng lần này hơi khác, mãi cho đến lúc Khương Thành thay đồ rời đi, người kia cũng chẳng hỏi xin cách liên hệ, cứ như có lòng tốt chỉ cho cậu thôi vậy

Lúc rời đi, Khương Thành vác balo đi trả chưa khoá, tình cờ nghe nhân viên lễ tân bàn luận

“Các cô thấy không? Anh sếp Thường kia lại đến chỗ này nữa, mỗi lần ảnh đến là mấy huấn luyện viên sợ tụt quần, tui cười ẻ”

“Còn sao nữa, vừa rồi John còn đang chạy bộ, thấy ảnh đi vào phát là nhảy ngay sang phòng gym”

…..

Dẫu sao người đến khu này cũng ít, Khương Thành vừa nghe nhắc tới sếp Thường là nghĩ ngay đến con gà đang chạy bộ đằng kia

Sự tò mò của cậu trỗi dậy: “Tại sao huấn luyện viên lại sợ vậy?”

“Tôi kể cậu nghe” Em gái lễ tân nói với Khương Thành “Thường có khách mới đến phòng tập, huấn luyện viên sẽ lại hỏi họ có đăng kí khoá học cao cấp không, vốn dĩ lúc sếp Thường tới họ cũng làm vậy, ai ngờ đã không thành còn bị ổng chơi lại”

“Ý, chơi như nào?” Khương Thành tò mò lắm rồi

Một cô nhân viên khác kể tiếp: “Huấn luyện viên kia không những không bán được cho ảnh, còn bị ảnh chào hàng sản phẩm đầu tư* của bạn, trời, tài ăn nói đó, tuyệt cmn vời. Còn kinh hơn cả vị huấn luyện viên đứng đầu chỗ tụi tui nữa” Người nọ bật ngón cái, tỏ vẻ bội phục “Cậu nghĩ đến đó là hết ấy à? Chưa đâu, từ lúc anh ấy đến phòng tập đến nay, chưa có vị huấn luyện viên nào là chưa bị ảnh lừa, kết quả là ảnh chẳng hề mua một khoá học nào, còn mọi người đều chạy đi mua sản phẩm đầu tư hết”

*Sản phẩm đầu tư là thuật ngữ để chỉ tất cả các loại cổ phiếu, trái phiếu, quyền chọn, công cụ phái sinh và các công cụ tài chính khác mà mọi người đầu tư vào với hi vọng kiếm được lợi nhuận.

Em gái lễ tân kia lại kể tiếp: “Nghe bảo giờ ảnh không chào sản phẩm đầu tư nữa, chuyển sang bán bảo hiểm, gần đây đến chỗ này toàn chộp người để giới thiệu các loại bảo hiểm, đến mức giờ ai thấy cũng sợ, trốn được bao xa thì trốn, ảnh còn có tên là anh Sell nữa, hahaha……”

Khương Thành: “…..”

Quả là chuẩn con gà kia

Hoá ra người nhiệt tình ban nãy là vì trốn đấy hả

Con gà kia đúng là không lúc nào ngừng khiến cậu phải phục, nể thật

Lúc ra khỏi phòng tập đã là chạng vạng, trước khi về nhà tiện tay mua nguyên liệu nấu ăn, còn ghé qua trung tâm thương mại, thứ bảy tuần này là sinh nhật của cháu trai Thường Trạch là Thường Hạo, cậu tính mua quà cho bé mà lại chẳng biết chọn gì

Đồ chơi trẻ em được bày bán ở tầng 3, cậu lại chạy nhầm sang tầng 4, đang định xuống thì gặp hai người quen

“Thành ơi”

Khương Thành cực kì cực kì không muốn chào nhau với người kia, nhưng đã đụng mặt, lại bị gọi tên, đành phải dừng bước

Tần Yến nắm tay Hứa Huy, kề vai đứng bên cạnh hắn ta trước mặt Khương Thành, đã nhiều năm rồi, không ngờ hai người này vẫn còn bên nhau

Hứa Huy là người yêu cũ của Khương Thành, hai người là bạn cấp 3, năm lớp 11, bỗng một ngày Hứa Huy tỏ tình với Khương Thành, lúc đấy cậu cũng có cảm tình với cậu bạn đẹp trai này, hai người bèn thành đôi

Lúc tốt nghiệp, vì mối quan hệ này mà hai người chọn học chung một thành phố, thường lúc rảnh rỗi Hứa Huy sẽ qua gặp Khương Thành

Dần dần quen biết Tần Yến

Tần Yến là bạn cùng lớp kiêm cùng phòng của Khương Thành, hai người hợp gu, sinh nhật lại chỉ cách nhau có 1 ngày, dần thân thiết

Tần Yến vốn ham ngủ, buổi sáng thường đến trễ, Khương Thành luôn điểm danh giùm cậu ta, ghi bài giúp nữa, còn cả chuyện lặt vặt như lấy cơm hoặc mua đồ linh tinh, chỉ cần Tần Yến nhờ, dẫu không thuận đường, Khương Thành cũng chẳng từ chối

Khương Thành biết gia cảnh Tần Yến không được tốt, lo lắng cho bạn rất nhiều, lúc đi ăn cậu thường giành bao, cũng chẳng bao giờ oán thán, sinh nhật cậu ta, Khương Thành chọn món quà đắt tiền để tặng

Khương Thành và Tần Yến lúc bấy giờ đúng kiểu thắm thiết, có khi còn thân hơn cả Hứa Huy

Bình thường Hứa Huy đến tìm Khương Thành, nếu cậu không ở đó, Tần Yến sẽ cùng chơi game với hắn ta đến lúc Khương Thành về, dần quen thuộc, còn kết bạn, lúc Khương Thành có việc bận, Hứa Huy sẽ rủ Tần Yến đi chơi

Đối với Khương Thành, chuyện này cũng chả có gì, chỉ là Tần Yến luôn lừa cậu, thực ra cậu ta cũng là gay

Ngày lại ngày, dần dà quan hệ của ba người biến chất

Kỳ nghỉ hè năm nhất, lúc ấy Khương Thành nhận ra Hứa Huy dần xa cách với mình, cậu cũng chẳng rõ mình và người yêu có gì mâu thuẫn, nhưng trực giác nói cho cậu có điều chẳng lành

Khương Thành gọi Hứa Huy tới hỏi cho ra nhẽ, ban đầu hắn ta còn ngập ngừng, mãi đến khi cậu ép hỏi, hắn mới chịu nói mình thay lòng, nhưng Tuesday là ai thì câm như hến

Chung tình là yêu cầu duy nhất Khương Thành đặt ra cho hắn ta, giờ chính Hứa Huy đã đập vỡ nó, tất nhiên dẫn tới đổ vỡ

Hứa Huy là người yêu đầu tiên của cậu, cũng là mối tình đầu, tình cảm ba năm không thể hết nhanh như thế được

Sau khi chia tay, Khương Thành vô cùng khổ sở, thường mượn rượu giải sầu, lúc cậu khó khăn nhất, là Tần Yến ở bên an ủi, động viên cậu

Một tháng sau, Khương Thành mới thôi sa sút. Nhưng có việc luôn nằm ngoài dự đoán, hôm đó cậu chỉ tình cờ đi qua một quán trà sữa ở phố mua sắm, ma xui quỷ khiến mà ngừng lại, nhìn một chiếc bàn trong góc, thấy Hứa Huy và Tần Yến đang thủ thỉ, hai người đang mặc áo đôi, lúc chạm mắt Khương Thành, hai người còn đang nắm tay, nụ cười cứng lại…..

Khương Thành rất ghét khoảnh khắc ghê tởm kia

Sau đó cậu rút khỏi ký túc xá, ra ở riêng, tránh cho mỗi ngày nhìn thấy tuesday làm cậu buồn nôn

Ba năm đại học sau đó, cậu cắt đứt hoàn toàn với tên cặn bã và tuesday

Đây là lần đầu tiên ba người gặp nhau sau khi tốt nghiệp

Tình cảm giữa Hứa Huy và Tần Yến khắng khít hơn Khương Thành tưởng nhiều, lúc Tần Yến tạo sừng cho cậu, từ đó cậu không thèm quan tâm gì đến hai người này nữa, ai ngờ họ vẫn ở bên nhau

Cũng tốt, giữ nhau cho kĩ vào, đừng đi làm hại người khác

Lần này, hai người kia cứ như chẳng có chuyện gì xảy ra hết, đặc biệt là Tần Yến, còn vẫy tay với Khương Thành nữa mới đau

Khương Thành chẳng thèm để ý, vẫn lạnh lùng, lúc này Tần Yến thấy hết vui mới đưng cười, bĩu môi

Đối với Khương Thành mà nói, chuyện quá khứ sao có thể xoá đi nhanh vậy được, đôi này, một là người yêu cũ, một là bạn thân cũ, đừng nói là mấy năm, đĩ con mẹ nó chứ cả đời ông cũng không quên

“Không ngờ lại gặp cậu ở đây” Hứa Huy gật đầu với Khương Thành

“Ừ, tôi cũng chả ngờ” Khương Thành bình tĩnh nói, xa cách tột độ

Còn Tần Yến ấy à, cậu ta lại hào sảng vô cùng, làm người ngoài còn tưởng là bạn tốt đã lâu không gặp: “Thành ơi, lâu lắm không gặp ha, dạo này thế nào rồi?”

“Ổn” Khương Thành nói, cậu cũng chả biết nói gì, nhưng lại chẳng muốn chịu thua trước người kia, bèn bồi thêm câu “Tôi kết hôn rồi”

Đúng như cậu đoán, Hứa Huy và Tần Yến đều ngạc nhiên

“Hả? Kết hôn? Từ bao giờ?” Tần Yến hỏi

“Ba tháng trước, cũng chưa lâu lắm”

“Người ấy là……”

Hứa Huy còn chưa hỏi xong đã bị Khương Thành vô tình cắt ngang: “Cậu không quen”

Hứa Huy xấu hổ, đưa tay chạm vào mũi: “Tôi chỉ muốn hỏi là nam hay nữ thôi”

Khương Thành trả lời bằng giọng khô khốc: “Tất nhiên là nam”

“Ồ, vậy hả……”

Hứa Huy ngập ngừng, Tần Yến đứng bên cạnh giành trước: “Thực ra chúng tôi cũng sắp kết hôn”

Kết hôn…..

Khương Thành không ngờ đến chuyện này, tuy là đã hai người hai ngả với tên cặn bã này, nhưng nghe bảo người ta sắp kết hôn, vẫn ngẩn ra

Tần Yến nói với cậu: “Tụi tôi hôm nay đến đây để thử đồ cưới”

Khương Thành lặng người trong giây lát, không biết nên nói gì, cuối cùng đáp đầy vô cảm: “Chúc mừng hai người”

Khương Thành đứng ở chỗ cũ nhìn bóng hai người kia khuất dần, lòng cậu ngổn ngang, cũng chẳng biết dùng từ gì để diễn tả

Tên cặn bã và tuesday cũng có được hạnh phúc, ông trời đang trêu mình đúng không

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play