“Buổi phát sóng hôm nay đến đây là kết thúc, tôi hơi mệt rồi, phải tắt máy đi ngủ đây.”

Khương Thành vẫy tay chào tạm biệt các fan rồi thoát khỏi phòng livestream. Trước khi tắt máy đi ngủ, cậu theo thường lệ đi rót nước uống, tiện thể ghé qua nhà vệ sinh.

Cầm cốc bước ra khỏi phòng, Khương Thành phát hiện đèn ở trong phòng Thường Trạch vẫn sáng, nhưng ngay lập tức tắt đi.

Tình huống này đã xảy ra vài lần. Dạo gần đây, cứ mỗi khi Khương Thành kết thúc livestream và ra khỏi phòng, đèn phòng Thường Trạch lại tắt ngúm ngay lập tức.

Khương Thành đoán rằng có lẽ đối phương đang xem livestream của mình. Nhưng làm người cũng không nên tự luyến quá, dù sao con Gà kia cũng là một tên xì trây, kể từ khi biết danh tính thật của Momo-chan, bất kể Ngài Xương hay Ông chủ Tiền đều không xuất hiện trong phòng stream của cậu.

Tuy nhiên, biết đâu con Gà kia chỉ đang ẩn thân chi thuật? Biết đâu anh ta đang xem livestream của streamer khác? Hoặc cũng có thể anh ta chỉ đang làm việc trong phòng?

Cách một cánh cửa gỗ màu đỏ sẫm, lúc này Thường Trạch đang nằm trên giường. Chiếc điện thoại là nguồn sáng duy nhất trong căn phòng tối om, màn hình còn đang dừng lại ở phòng livestream của Momo-chan, vẫn chưa bấm thoát.

Để che giấu việc thức khuya xem livestream, mỗi đêm khuya khi nghe thấy tiếng mở cửa phòng cùng tiếng Khương Thành bước chân, hắn nhanh chóng tắt đèn. Mặc dù biết rõ hành động này chẳng khác nào bịt tai trộm chuông, vô dụng vô ích, song hắn vẫn cố chấp kiên trì.

Sau sự cố lộ danh tính, Thường Trạch và Khương Thành đã thương lượng lại, đạt được thống nhất: hai người vẫn như khi trước, ai làm việc nấy, không liên quan gì tới nhau.

Trước đây, chỉ cần buổi tối có thời gian rảnh, Thường Trạch đều vào phòng livestream của Momo-chan để xem cậu livestream. Thói quen này đến nay vẫn chưa thể bỏ được. Nhưng khác với trước, kể từ lần lộ danh tính, mỗi lần vào phòng livestream hắn đều phải ẩn danh.

Để không bại lộ tung tích, dạo này Ngài Xương luôn trong trạng thái xem chùa. Bởi vì lâu ngày không tặng quà cho streamer, độ thân thiết của hắn bị giảm mạnh, cuối cùng ngay cả huy hiệu fan hạng Mật Đào cũng biến mất.

Thật đáng tiếc, mấy ngày nay Thường Trạch lại lén lút đi gia hạn huy hiệu. Để duy trì độ thân thiết, mỗi lần Khương Thành offline, hắn đều âm thầm gửi cho đối phương một vài món quà nhỏ miễn phí. Những món quà miễn phí này sẽ không hiển thị trên trang quản lý của streamer, vừa giữ được huy hiệu fan, lại không để lộ danh tính, đây quả là một cách hay.

Sau khi Momo kết thúc livestream, đám fan chuyển từ phòng livestream sang nhóm QQ. Bầy cú đêm trong nhóm, nếu không phải dân sống lệch múi giờ thì cũng là dân thức khuya, lúc này đang hăng hái thảo luận về buổi offline thường niên.

Để thúc đẩy giao lưu với fan nhà mình, thỉnh thoảng các streamer sẽ tổ chức offline. Một số streamer đông fan còn cố ý tổ chức buổi offline cỡ lớn vào cuối năm.

Trong nhóm này có không ít fan đồng thời theo dõi cả Anh Hiên lẫn Momo. Thực ra lúc này mọi người đang bàn về buổi offline thường niên của Anh Hiên.

【 Quả quyết rồi, sẽ cho không】: Anh Hiên đã xác nhận ngày tổ chức offline thường niên với mọi người hôm qua rồi, là ngày 11 tháng sau.

【 Do dự sẽ thất bại】: Anh Hiên còn tuyên bố sẽ dành riêng 100 vạn tệ để tổ chức offline thường niên, đúng là đại ca ngoài trời hào phóng!

【 Mời mày ăn c*t】: Đào Đào ở cùng thành phố, đến lúc đó em ấy có đến cùng không?

【 Xin hỏi Hương Sơn có mãnh 1 không】: Mấy hôm trước Đào Đào có nhắc đến trong lúc livestream, nói là nếu không có gì bất ngờ thì hẳn là sẽ đến.

【 Ông hoàng nhảy disco trong sàn nhảy】: Wow! Vậy tôi cũng đi! Tôi muốn đến hiện trường để gặp gỡ Đào Đào!!!

【 Đại Thấp Huynh cứu đệ với】: Yêu cầu đăng ký tham gia offline thường niên của Anh Hiên là huy hiệu fan tối thiểu phải cấp 10, ông có huy hiệu fan nhà ổng không?

【 Đọc sách chỉ đọc sách cấm】: Đệt! Tôi quên béng mất chúng ta đang bàn về buổi offline thường niên của Anh Hiên, tôi cũng muốn đi gặp Đào Đào thôi T T Bây giờ cày huy hiệu còn kịp không?

【 Mẹ tao bảo mày xấu lắm】: Muốn đi gặp +1

【 Sống dưới háng】: Chắc không kịp đâu, huy hiệu fan không những tặng quà mà còn phải tích lũy điểm danh hàng ngày nữa.

【 Mẹ tao bảo mày xấu lắm】: Hu hu hu





Thường Trạch lướt xem hết tin nhắn rồi âm thầm thoát khỏi QQ, sau đó mở bảng lịch trình, đánh dấu sao vào ngày 11 tháng sau, ghi chú lịch trình: Chờ xác nhận.

Hậu quả của việc thức đêm xem livestream là ảnh hưởng nghiêm trọng đến tinh thần ngày hôm sau.

Hôm nay Hiệp hội Doanh nghiệp Thương mại Thành phố tổ chức học tập đào tạo Đảng viên, Thường Trạch ngồi ở hàng cuối trong phòng đa năng, mí mắt liên tục đánh nhau, có mấy lần hắn suýt ngủ gật, kết quả đều bị giọng nói như chuông đồng của giảng viên đánh thức.

Hắn ngáp một cái, chán nản mở điện thoại. Như thể do một loại ký ức cơ thể nào đó, tay nhanh hơn não, nhấn vào Ngân Hồ TV.

Bây giờ mới gần 9 giờ 30 sáng, hầu như không có streamer nào trong danh sách theo dõi đang online. Thường Trạch đột nhiên tâm huyết dâng trào, nhấn vào tùy chọn “tôi muốn livestream” ở góc dưới bên phải.

Sau khi tiến vào giao diện của streamer, ở vị trí chính giữa có một nút “đăng ký làm streamer”.

Thường Trạch suy nghĩ nửa giây, rồi lại nhấn thêm một cái, bắt đầu nhập thông tin cá nhân để xác minh.

Năm phút sau, người dùng 【 Ngài Xương】 chính thức trở thành một streamer tự do của Ngân Hồ TV.

“Bạn đã thông qua xác minh danh tính, có muốn bắt đầu buổi livestream ngay bây giờ không?”

Thường Trạch giật giật ngón tay, chọn “Có”.

Giây sau, giao diện chuyển sang phân loại livestream, hệ thống lại nhắc nhở “Vui lòng chọn phân loại phù hợp, phân loại chính xác có thể nhận được nhiều cơ hội đề xuất hơn~”

Thường Trạch cẩn thận lướt qua các phân loại trên màn hình: Beauty, Giải trí, Game mobile, Game PC…

Kéo xuống dưới cùng, còn có một phân loại “năng lượng tích cực”.

Cái gì đây? Thôi chọn nó vậy.

Sau khi xác định phân loại, có thể chính thức bắt đầu livestream. Thường Trạch dựng điện thoại lên bàn, mở camera sau, quay về bục giảng phía trước.

Hắn thuần túy chỉ đùa giỡn vì buồn chán, căn bản không hy vọng có người xem. Kết quả vừa mới bắt đầu livestream, một đám khán giả lập tức ùa vào. Thường Trạch liếc vội một cái, lập tức nhận ra rất nhiều cái tên quen thuộc, có đến 90% là fan đã theo dõi hắn thông qua Momo-chan.

【Lisov】:???

【Pháo thủ nhỏ Auckland】:???

【Ngồi ở đây toàn lũ háo sắc】: Xương Hoàng???

【Một con sâu lười đánh mất giấc mơ】: Trời má!!!! Lúc nãy khi nhận được thông báo Xương Hoàng bắt đầu livestream tôi còn tưởng mình hoa mắt.

【Ta là con chim dăm mà mi không có được】: Ba Xương livestream rồi sao? Có chuyện gì vậy?!

【Đốt nén nhang dẹp yêu tinh】: Ba Xương đang làm gì thế?

【Simp chúa không có gì cả】: Năng lượng tích cực là cái quái gì?

【*** cứng】: Đệt, anh Xương đang học lớp Đảng phải không?

【 Hôm nay đã phất lên chưa】: Sao ông biết là lớp Đảng?

【*** cứng】: Trên bục giảng có treo tấm băng-rôn “Hội nghị triển khai chủ đề giáo dục Không quên mong ước ban đầu, Khắc ghi sứ mệnh” to đùng kìa, các ông không thấy hả?

【*** cứng】: Tôi đang làm việc ở trường Đảng, dạo trước bên tôi cũng tổ chức hội nghị tập huấn như này.

【Anh em click đúp 666】: Hóa ra ba Xương là một cán bộ lão thành???

【Gay lên gay mới đủ đẹp trai】: Xin ba Xương lộ mặt đi, hãy thỏa mãn tính tò mò của đứa em thối này!!!

【Một đấm đấm chết ánh trăng sáng】: Xin ba Xương lộ mặt đi, thỏa mãn tính tò mò của đứa em thối này!!!

【Một đạp đạp bay nốt chu sa】: Xin ba Xương lộ mặt đi, thỏa mãn tính tò mò của đứa em thối này!!!





Các fan liên tục chia sẻ phòng livestream của Ngài Xương, những khán giả mới không ngừng ùa vào.

Thường Trạch cũng không ngờ tới tình huống như vậy, hắn chỉ livestream một lúc rồi kết thúc sớm. Trước khi offline, hắn nói khẽ: “Tôi chỉ thử nghiệm thôi, bây giờ phải chăm chú học bài, tắt stream đây, hẹn gặp lại lần sau nếu có cơ hội.”

*

Tối nay Thường Vũ Hồng hẹn một nhóm bạn cũ trong giới kinh doanh đi ăn cơm. Thường Trạch với tư cách là người kế thừa đầu tiên của nhà họ Thường, đương nhiên phải cùng ông nội tham dự tiệc. Theo lời Thường Vũ Hồng, hắn nên gặp gỡ các bậc tiền bối nhiều hơn, học cách đối nhân xử thế.

Biết ăn nói là thiên phú bẩm sinh của Thường Trạch. Hắn hiểu mục đích ông đưa mình đến tham dự bữa tiệc này, ngoài việc học hỏi các bậc tiền bối, đồng thời cũng ngầm tạo cơ hội dắt mối làm ăn cho mình. Tất nhiên hắn phải nắm bắt cơ hội thật tốt, lúc thì gắp thức ăn cho các bậc trưởng bối, lúc thì rót rượu pha trà, những việc cần làm để tạo ấn tượng tốt đều làm đầy đủ, không thiếu một li.

Sau bữa tối, các bậc trưởng bối có mặt đều rất hài lòng với cháu trai của Thường Vũ Hồng.

Trên bàn ăn, có người đột nhiên cảm thán: “Lão Hồng, cháu trai nhà ông đúng là nhân tài xuất chúng, đáng tiếc đã kết hôn rồi, bằng không tôi còn muốn giới thiệu cháu gái nhà tôi cho nó đấy.”

Thường Vũ Hồng nghe xong mặt mày hớn hở, cười ha ha đáp: “Vậy ông phải tới sớm mấy chục năm mới được, chuyện hôn nhân nhà chúng tôi đã định từ hồi đó rồi.”

Thường Vũ Hồng vừa nói xong, Thường Trạch liền cố ý ngắt lời: “Hiếm khi các bác các chú được dịp tụ họp ăn cơm, hay để cháu chụp một tấm làm kỷ niệm nhé!”

Sau khi chụp xong, Thường Trạch dùng Bluetooth gửi ảnh vào điện thoại của mọi người.

“Cu Trạch, điện thoại ông hết pin rồi, anh cho ông xem mấytấm ảnh vừa chụp đi.”

Thường Trạch đưa điện thoại cho Thường Vũ Hồng, rồi mở đống ảnh vừa chụp: “Ông cứ xem từ từ đi, cháu ra ngoài gọi điện thoại một chút.”

Thường Vũ Hồng cầm điện thoại, cẩn thận xem từng tấm ảnh. Xem xong, ông lại lướt ngược những tấm ảnh mới nhất.

Lướt một lúc, đột nhiên lướt đến một đoạn quay video màn hình, trên màn hình chẳng có gì cả.

Đây là cái gì?

Thường Vũ Hồng tò mò nhấn nút phát.

Một hồi còi tàu hú vang lên.

Vài giây sau, một cô gái chân dài xinh đẹp ăn mặc sexy bước ra trước ống kính, tiếp theo đó, ca sĩ bắt đầu hát “Party Train” trong tiếng nhạc DJ sôi động.

Yo I need to know

Who came to turn up at their favorite festival

I need some people some party people

To jump on stage and rage with your bro





Cô gái xinh đẹp gợi cảm trong video bắt đầu lắc eo, rung đùi theo nhịp điệu âm nhạc.

Những người đang trò chuyện nghe thấy tiếng nhạc sôi động bên phía Thường Vũ Hồng, đều tò mò kéo qua.

“Ồ! Lão Hồng, cái này… chậc chậc, hơi ấy ấy nhỉ!”

“Không ngờ ông cũng sành điệu thế đấy, thích xem mỹ nữ livestream à.”

Mọi người cười haha trêu ông, lúc này Thường Vũ Hồng hết đường chối cãi, thực sự không muốn thừa nhận điện thoại này là của mình, nhưng nếu nói với mọi người đây là điện thoại của thằng cháu trai, vậy chẳng phải càng xấu hổ hơn hay sao.

Sau đó Thường Vũ Hồng còn có phát hiện mới, trong thư viện ảnh của điện thoại gần như toàn là video quay màn hình và ảnh chụp màn hình cô gái xinh đẹp kia lắc eo lắc hông khi livestream, tuy nhiên, ảnh của Khương Thành thì ông lại không tìm thấy tấm nào.

Điều này nói rõ vấn đề gì?

Rất có thể thằng nhóc Thường Trạch kia đang lén lút ngoại tình sau lưng Khương Thành, đối tượng còn là một nữ streamer xinh đẹp!

Trên đường về, Thường Vũ Hồng luôn giữ im lặng, không nói câu nào.

Xe chạy đến trước biệt thự nhà họ Thường, Thường Trạch ân cần hỏi: “Ông, ông sao vậy? Có chỗ nào không khỏe sao?”

“Không sao, không sao. Ông chỉ đang suy nghĩ thôi.”

“Cháu có cần đưa ông vào nhà không?”

Thường Vũ Hồng vội vàng xua tay: “Không cần đâu, anh mau về đi, đi đường cẩn thận đấy.”

Sau khi nhìn xe Thường Trạch đi xa, Thường Vũ Hồng nhanh chóng về nhà, lên phòng, đóng cửa lại.

Ông vừa sạc pin vừa bật máy, sau đó đeo kính lão của mình vào, mở cửa hàng ứng dụng, dựa vào trí nhớ vừa rồi, tìm kiếm “Ngân Hồ TV”.

Trời đất… Ông – một ông già hơn sáu mươi tuổi, lần đầu tiên trong đời học cách sử dụng phần mềm livestream lại là để bắt gian cháu trai mình.

Sau khi tải xong, Thường Vũ Hồng mày mò hồi lâu, đăng ký một tài khoản cấp một tên “Lão Sinh Thường Đàm”.

Nếu nhớ không nhầm, tên streamer đó hình như là Mô Mô chan, vừa tìm đã ra ngay.

Trên đó hiển thị streamer đang livestream, Thường Vũ Hồng hít sâu một hơi, đoạn quả quyết bấm vào.

Hệ thống thông báo: Chào mừng 【 Lão Sinh Thường Đàm】 vào phòng stream.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play