Sáng hôm sau, Tô Vi Nhi dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho mọi người.

 

Không biết có phải vì sự kiện của Giang Vãn Vãn hôm qua hay không, nhưng bảy người ngồi lại với nhau, bầu không khí có phần kỳ lạ.

 

Trong khi ăn sáng, bên ngoài trời bắt đầu mưa to.

 

Bạch An hỏi Tô Vi Nhi: “Vi Nhi, hôm nay em có việc gì không?”

 

Tô Vi Nhi: “Ừm, một lát nữa em phải đi khu Nam, có một buổi chụp hình cho tạp chí.”

 

Bạch An: “Vậy anh sẽ tiễn em nhé.”

 

Lâm Gia Duệ: “Hay để anh tiễn em, công ty anh ở khu Nam, rất tiện đường.”

 

Bắt đầu rồi, bắt đầu rồi.

 

Hai "con cá" của nữ chính lại bắt đầu cãi nhau.

 

Giang Vãn Vãn từ từ nhai bánh mì, xem hai người này cãi nhau.

 

Bạch An tính cách dịu dàng, trong chuyện tranh giành tình cảm thì không thể nào địch lại Lâm Gia Duệ.

 

Anh quay đầu lại, hỏi một cách không vui: “Còn ai khác muốn ra ngoài không?”

 

Đỗ Vũ Điềm nhỏ giọng giơ tay: “Em phải đi khu Tây biểu diễn, anh Bạch An có thể tiễn em không?”

 

Bạch An gật đầu đồng ý: “Được.”

 

Mấy người nói xong đã rời khỏi trước.

 

Chỉ còn lại Giang Vãn Vãn và ba người khác.

 

Trong ngày đầu tiên Giang Mạn Dao hoàn toàn không có dấu ấn gì.

 

Việc theo đuổi Lâm Gia Duệ cũng không có tiến triển.



 

Cô tức giận ném nửa chiếc bánh mì còn lại xuống bàn rồi đứng dậy rời đi.

 

Cô cũng có việc, nhưng xe limousine sang trọng của cô đã đợi sẵn ở cửa.

 

Khi vừa ra ngoài, cô bị Thẩm Nhất Thanh gọi lại.

 

“Mạn Dao, cho mình đi nhờ một chuyến nhé, mình đi vào trung tâm thành phố.”

 

Giang Mạn Dao: “......”

 

Cô muốn từ chối, nhưng vì đang phát sóng trực tiếp nên đành phải cứng họng đồng ý.

 

Giờ đây, trong căn phòng chỉ còn lại một mình Giang Vãn Vãn.

 

【Lại lại lại thương xót chị Vãn rồi.】

 

【Mưa lớn thế này, không biết chị Vãn đi xe máy thế nào.】

 

【Chương trình này nên đổi tên thành “Cuộc sống cô độc của chị Vãn.”】

 

Bên ngoài mưa to gió bão, Giang Vãn Vãn không có ý định ra ngoài.

 

Cô chẳng có việc gì, ở trong phòng nằm một chỗ cũng tốt.

 

Chỉ là không biết Kỷ Bắc Đình đang làm gì? Sao mãi không thấy đến nhà chung?

 

Anh ta không phải là không đến chứ?

 

Không thể như vậy được.

 

Giang Vãn Vãn bắt đầu nhớ lại cốt truyện trong nguyên tác.

 

Trong nguyên tác, có tình tiết về chương trình hẹn hò.

 



Chỉ là vai nữ phụ này c.h.ế.t sớm, không có cơ hội tham gia.

 

Kỷ Bắc Đình... cô nhớ là cũng đã đến nhà chung.

 

Sau khi đến, hình như anh không có bạn gái chính thức.

 

Nhưng anh luôn cố gắng ngăn không cho tình cảm giữa nam và nữ chính phát triển.

 

Trông có vẻ như anh đang ghen vì nữ chính.

 

Nhưng khi nữ chính bày tỏ tình cảm, anh lại từ chối.

 

Nói chung, hành động của anh thật khó hiểu.

 

Có vẻ như chỉ đơn thuần là làm kẻ phản diện.

 

Nguyên tác là tiểu thuyết về nữ chính, cốt lõi là tuyến tình cảm của nữ chính.

 

Như Kỷ Bắc Đình thì tác giả không bổ sung về bối cảnh và động cơ của kẻ phản diện này.

 

Giang Vãn Vãn còn chưa thấy kết thúc, đã bị hệ thống gửi vào đây.

 

Bây giờ, sự xuất hiện của cô đã tạo ra hiệu ứng cánh bướm.

 

Chỉ không biết hiệu ứng cánh bướm mà cô mang đến có ảnh hưởng đến Kỷ Bắc Đình không.

 

Nghĩ đến đây, Giang Vãn Vãn gọi PD của mình là Hoàng Trừng Tử.

 

Hoàng Trừng Tử chạy đến, “Có chuyện gì vậy, chị Vãn?”

 

“Có một chuyện hỏi em, em biết khách mời cuối cùng là ai không? Khi nào thì anh ấy đến?”

 

“À thì...” Hoàng Trừng Tử có chút do dự, vì tổng chế tác đã dặn họ không được tiết lộ thông tin về khách mời.

 

“Thực ra nếu em không nói, chị cũng biết là Kỷ Tổng, thật lòng mà nói, chị đến đây chỉ vì anh ấy, một ngày không thấy anh ấy thì chị không ăn nổi, mới vào nhà chung một ngày mà chị đã giảm ba cân, em nói chị có đáng thương không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play