Trong đám đông có người muốn mua thịt kho nhưng không mua được thì tâm trạng không được tốt lắm nhưng người ta không dám mở miệng ra mắng Cố Tuyển, nhìn người này cũng biết không phải người tầm thường.
Vì vậy họ chỉ có thể âm thầm nói một tiếng “xui xẻo” rồi rời đi theo dòng người.
Cố Tuyển mặc kệ họ, anh ấy chỉ tò mò nhìn mớ thịt kho còn lại trong thùng inox.
Khương Chi gói tất cả số thịt kho còn lại, cân ký, nói: “Ở đây còn ba cân rưỡi móng heo, một cân đuôi heo và hai cân tai heo, tổng cộng là mười chín đồng, ở đây tôi còn thừa lại một ít chân vịt, tôi khuyến mãi cho anh luôn.”
Cô buôn bán khá khẩm, cho dù Cố Tuyển không đến thì cô vẫn có thể bán hết hàng rất nhanh.
Cố Tuyển ngửi thấy mùi thơm này thì tâm trạng không tệ, anh ấy rút hai tờ mười đồng từ trong ví tiền của mình ra: “Được, vậy tôi cũng không khách sáo với đồng chí Khương nữa, tiền của cô đây, không cần thối lại! Một người phụ nữ ra ngoài buôn bán cũng rất vất vả.”
Ánh mắt của Khương Chi rơi vào tờ tiền mười đồng, cô không khách sáo mà nhận lấy rất thản nhiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT