Khương Chi lấy tiền ra, lúc này cô mới nhớ rằng trên người mình chỉ có tờ tiền 10 đồng, chính là tiền cô phiên dịch bản thảo kiếm được, trên người cô không tiền lẻ, chỉ có thể nói: “Mấy thím này, trên người cháu không có tiền lẻ, mọi người có thể thối tiền được không?”
Mấy người phụ nữ vừa nhìn thấy tờ 10 đồng Khương Chi cầm trong tay thì bọn họ kích động đến mức mắt đỏ lên, đây là thật sự đưa tiền đó!
Bọn họ vội vàng nói: “Bây giờ tôi sẽ về nhà lấy tiền ngay, tôi đi ngay đây, cháu chờ nhé!”
Dứt lời, người nào người nấy giống như vội đi đầu thai vậy, vội vàng nôn nóng chạy về nhà, cũng không thèm nói chuyện với những người gặp trên đường, bọn họ phải nhanh chóng tính tiền xong, sau đó lại lên núi đào một đợt măng nữa, bữa trưa giải quyết trên núi luôn là được rồi.
Chẳng mấy chốc, bọn họ đã cầm tiền lẻ trở lại, có xu có hào.
Khương Chi tính tiền rõ ràng cho từng người một, sau đó thối tiền lại, cô để măng núi ở chỗ đất trống trong phòng bếp, sau khi cô trả cái sọt lại, mấy người phụ nữ cũng không rảnh nói chuyện, bọn họ đeo giỏ lên rồi chạy lên núi giống như một trận gió.
Khương Chi không nhịn được mà bật cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play